Tối hôm đó, người Ngụy Tranh nóng lên, mơ mơ màng màng kêu “Nương”. Kimma ma bên cạnh Ngụy Tranh hoảng hốt gõ cửa phòng Ngụy Côn, nói tìnhhuống vô cùng nghiêm trọng. Ngụy Côn phủ thêm áo choàng màu xanh thẫmthêu hình lá trúc, cho người mời đại phu. Sau khi đại phu xem qua, nóichỉ là nhiễm phong hàn bình thường, đắp thêm mấy cái chăn, lại khaiphương thuốc, uống một chén thuốc, hôm sau cũng không còn gì đáng ngại.
Sau khi đại phu đi rồi, Ngụy Côn lệnh cho Ngân Phong ở bên cạnh NgụyTranh, còn nha hoàn Ngân Lâu đi lấy thuốc. Chờ dược được bưng tới, hắntự mình uy Ngụy Tranh uống xong mới rời đi.
Sáng sớm hôm sau, y như đại phu nói, Ngụy Tranh hạ sốt, cả người cũng thanh tĩnh hơn nhiều.
Hôm nay là ngày đầu tiên tiên sinh giảng bài, Ngụy Tranh vốn dĩ muốn đinghe Tiết tiên sinh giảng, nhưng bây giờ lại đem mình bọc kín trongchăn, mãi không nhúc nhích. Ngân Lâu đứng ở đầu giường gọi mấy tiếng,thấy nàng ta không phản ứng, Ngân Lâu tự cho rằng thân thể Ngụy Tranhkhông thoải mái, bệnh còn chưa khỏi hắn, vội chạy tới chỗ Ngụy Côn xincho Ngụy Tranh nghỉ một ngày. Ngụy Côn nghe xong liền chấp thuận, kêunàng ta ngày mai lại đi nghe giảng.
Lúc Ngân Lâu trở về, Ngụy Tranh vẫn nằm trên giường, không hề nhúc nhích.
Ngân Lâu cho rằng nàng ta đang ngủ, không nghĩ tới lúc lại gần, mới phát hiện Ngụy Tranh trốn ở trong chăn len lén lau nước mắt. Ngụy Tranh khóc thật thương tâm, ngay cả chăn đệm dưới người cũng bị ướt một mảng lớn.Ngân Lâu kinh ngạc, tiến lên, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565751/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.