Ở trong phòng, Ngụy La và Ngụy Thường Hoằng ngồi trên giường La Hán (1),nha hoàn dọn xong thức ăn liền đứng ở một bên, hầu hạ hai đứa nhỏ dùngbữa.
Ngụy La gắp một miếng bánh phù dung (2),ăn được một nửa thì phát hiệnThường Hoằng không động đũa, chỉ yên lặng nhìn nàng. Ngụy La cũng khôngvội ăn, buông đũa, chống má hỏi: “Thường Hoằng, sao đệ không ăn? Nhìn tỷ có thể no bụng sao?”
Thường Hoằng không thấy đói bụng, lúc nãy hắn nghe những lời A La nói,tâm tình càng thêm khiếp sợ. Ngụy Thường Hoằng trưởng thành sớm so vớibạn cùng lứa, cho nên nghe xong cũng hiểu đại khái sự việc, cũng biết kẻ buôn người mang ý nghĩa gì. Hắn tuy không thân cận với Đỗ thị, nhưngbình thường vẫn tôn kính bà, xem bà như trưởng bối, vạn lần không ngờ bà ta sẽ hại A La như vậy!
Thường Hoằng mím môi, trịnh trọng nói: “A La, về sau đệ sẽ bảo vệ tỷ!”
Ngụy La đang gắp đồ ăn liền dừng lại, sững sờ ngẩng đầu nhìn ThườngHoằng. Những lời này trước kia nàng không có cơ hội nghe được, mặc dùThường Hoằng thật khiến nàng cảm động, nhưng mà Thường Hoằng cũng chỉmới sáu tuổi mà thôi! Nàng tốt xấu gì cũng đã sống hơn mười mấy năm, nói nàng bảo vệ hắn cũng không sai đâu!
A La sớm đã không còn bộ dáng khóc lóc thảm thiết ôm lấy Ngụy Côn nhưlúc nãy, nàng gắp miếng gà hồ lô (3) đưa tới trước mặt Thường Hoằng,cười híp mắt: “Đệ còn nhỏ hơn tỷ, làm sao bảo vệ tỷ đây?”
Thường Hoằng nổi nóng, ngẩng đầu giải thích: “Chỉ nhỏ hơn một canh giờ!”
Nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565741/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.