Đợi cho đến khi Tô Nhược Hàm tiễn bước chủ tớ Phượng Vân Cẩm đi, đã là nửa canh giờ sau.
Trong nửa canh giờ này, Tô Nhược Hàm mới biết được, nói chuyện cùng với nam nhân khôn khéo như Phượng Vân Cẩm là mệt mỏi cỡ nào. Chỉ vì thời khắc nào cũng phải cảnh giác cạm bẫy trong lời nói của đối phương, còn có cái tên kia trong lơ đãng lại lộ ra sự tính kế, làm cho nàng cũng không thể không phòng bị.
Cuối cùng nàng đáp ứng dùng phương pháp nấu canh cá cộng thêm mầm móng gia vị trong tay để đổi lấy Phượng Vân Cẩm ra tay giúp đỡ. Nhưng mà bởi vì tính tình Phượng Vân Cẩm khôn khéo, Tô Nhược Hàm vẫn không có quá hoàn toàn tín nhiệm hắn, chỉ nói là hiện tại cũng chưa đến thời kỳ gieo trồng gia vị này, nàng sử dụng cũng chỉ là đồ tích trữ thu hoạch trước kia.
Nàng dám nói như vậy, thực rõ ràng nàng có chú ý tới, chủ tớ hai người Phượng Vân Cẩm đều không hề động đũa ăn qua bàn ớt xanh xào thịt gà, hơn nữa ớt xanh kia bị nàng xào có chút cháy khét, muốn phân biệt rõ ràng quả thực không dễ dàng, huống chi là chủ tớ hai người Phượng Vân Cẩm chưa từng có gặp qua thực vật này.
Mà cuối cùng nàng có thể đáp ứng giao ra mầm móng còn có một nguyên nhân chính yếu đó là, nàng ở đây thân phận cũng chỉ là một quả phụ, mà nếu Phượng Vân Cẩm có ý định muốn cướp lấy mầm móng, tuy rằng nàng có không gian, nhưng mà Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116185/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.