“Liễu Nghị... Ngươi nhanh đến y quán gần nhất thỉnh thầy thuốc sang đây...”
Liễu Phong Viêm ôm Mặc nhi sốt cao không ngừng nhanh chóng vọt vào trong căn phòng tốt đã được giữ riêng, trong giọng nói có vài phần sốt ruột và lo lắng phân phó.
Liễu Nghị đi vào ở sau cùng, trên mặt nghiêm túc gật gật đầu, nhanh chóng xoay người chạy ra bên ngoài.
Mà lúc này tiểu nhị đưa bọn họ vào một gian phòng, cũng bị Liễu Phong Viêm phân phó đi mang một chậu nước lại đây.
Đợi cho tiểu nhị bưng nước nóng lên, Liễu Phong Viêm nhúng ướt khăn lông đắp trên trán cho Mặc nhi. Hắn lấy giấy bút tới, rất nhanh viết xong một phong thơ, xoay người đưa cho tiểu nhị một khối bạc vụn rồi mới phân phó nói: “Ngươi lập tức đưa phong thư này đến thương hội Liễu gia trong Lâm Lan thành đi, để cho người phụ trách tiếp nhận phong thư này.”
Tiểu nhị vui rạo rực nhận lấy bạc vụn rồi mang theo phong thư rời đi.
Liễu Phong Viêm nhíu mày cúi đầu nhìn chăm chú vẻ mặt đỏ bừng của Mặc nhi, lúc này mới phát hiện miệng của cậu không ngừng nhỏ giọng nhắc tới hai chữ "Mẫu thân", trong mắt của hắn lộ ra vẻ lo lắng cùng với phức tạp.
Nhị tỷ của hắn trước kia đối đãi với Mặc nhi như thế nào, thời điểm hắn đến Mặc gia đón Mặc nhi về Liễu gia xem như hiểu biết thấu triệt. Chưa từng nghĩ tới đứa nhỏ này lại ở thời điểm sinh bệnh yếu ớt, tâm tâm niệm niệm của nó lại là người nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116176/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.