“Không tốt... Không tốt... Đại thiếu gia, xảy ra chuyện rồi.”
Lúc này một hạ nhân vội vã vọt tới trong thư phòng của Liễu Phong Liệt sốt ruột la to.
“Chuyện gì mà hô to gọi nhỏ rồi hả?” Vốn Liễu Phong Liệt đang kiểm tra sổ sách nhíu mày ngẩng đầu nhìn về đối phương, khi nào thì hạ nhân trong Liễu phủ không có quy củ như vậy?
Ở dưới ánh mắt sắc bén của Liễu Phong Liệt, lúc này sắc mặt hạ nhân kia đã xám trắng, cả người run run không thôi mở miệng nói: “Đại, đại thiếu gia... Tiểu chủ tử hắn, hắn...”
Liễu Phong Liệt vốn lại cúi đầu xem xét sổ sách, nghe lời nói ấy mạnh mẽ ngẩng đầu, giọng điệu có vài phần tàn khốc lớn tiếng mở miệng nói: “Mặc nhi hắn làm sao vậy?”
“Tiểu chủ tử hắn, hắn không thấy nữa!” Hạ nhân cả người run run cúi đầu nói ra.
Liễu Phong Liệt mạnh mẽ đứng lên, sắc mặt đại biến vọt tới trước mặt gia nô, một phen túm cổ áo của hắn: “Chuyện gì xảy ra? Không phải vừa rồi Mặc nhi còn đang ở thiên sảnh ôn tập công khóa sao?” Trong khoảng thời gian ngắn, vì sao lại đột nhiên không thấy? Chẳng lẽ là... Mạc Tử Khanh?
Ý tưởng mới vừa hiện lên ở trong đầu Liễu Phong Liệt đã lập tức bị hắn lắc đầu phủ quyết, nếu quả thật là như vậy, lúc trước hắn cũng sẽ không đồng ý để Mặc nhi trở lại Liễu gia.
Vậy rốt cuộc Mặc nhi đi đâu?
Chẳng lẽ... Là kẻ bắt tiểu muội đi, lúc này lại chạy tới bắt Mặc nhi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sinh-ton-khi-bi-chong-ruong-bo/2116175/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.