“Chờ thêm chút nữa.” Trong lòng Tư Thần có tính toán khác.
Triệu Duẫn Nịnh nhìn dáng vẻ bình thản của hắn, càng nghĩ càng tức.
Đông Cung Sở quốc.
“Thái Tử Phi điện hạ, bên Triệu quốc có tin tức truyền đến.” Nô tỳ hầu hạ đưa thư cho Triệu Duẫn Dữu.
Trong thư nói công chúa Hòa Khang trên đường hòa thân bất ngờ gặp ám sát, mất tích ở biên cảnh giữa ba nước, bây giờ chưa biết sống chết ra sao.
“Ngươi hãy âm thầm phái người tra tìm bên trong thành Vĩnh An, xem có thể tra ra tung tích của công chúa Hòa Khang hay không.” Triệu Duẫn Dữu ra lệnh.
“Vâng! Điện hạ.”
Nói như vậy, giọng nói mấy ngày trước nghe được không sai, Duẫn Nịnh hẳn đang có mặt trong lãnh thổ Sở quốc. Triệu Duẫn Dữu nghĩ, phải nhanh chóng tìm ra Duẫn Nịnh.
“Thái Tử điện hạ.” Triệu Duẫn Dữu nghe thấy tiếng thị nữ ngoài của thỉnh an Thái Tử.
“Kẽo kẹt”, cửa phòng bị đẩy ra. “Đã trễ thế này, Dữu nhi sao còn chưa nghỉ ngơi?” Sở Dục Hiên nói.
“Chàng có biết tin hoàng muội của ta đã mất tích chưa?” Nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của hắn, Triệu Duẫn Dữu khẳng định hắn đã gạt nàng.
“Nàng đã biết rồi? Ta giấu nàng không phải sợ nàng lo lắng hay sao? Ta đã âm thầm phái người đi tìm, tính là khi nào có tin tức thì nói nàng hay.” Sở Dục Hiên giải thích.
Triệu Duẫn Dữu cũng không để ý tới hắn, cầm tấm chăn và gối trên giường ném cho hắn, “Đêm nay ngủ trên giường nhỏ đi.”
“Ta đường đường là Thái Tử Sở quốc, nàng lại dám kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-quan-chua-dien-sau-treu-chong/248637/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.