Triệu Gia Hòa nhìn kỹ tấm bản đồ trong tay. Các nàng dựa theo những lời khắc bên trên mà đi về hướng tây, nhưng đã đi lâu như vậy vẫn không tìm ra dấu vết của Hồn sơn được ghi chép.
Đường đi toàn là bình nguyên, một ngọn núi cũng không có, Triệu Gia Hòa không khỏi nghi ngờ liệu đây có phải đồ giả không.
“Chàng nói xem, tàng bảo đồ này có phải thật không?” Triệu Gia Hòa ngồi trên cỏ, liếc mắt nhìn ra xa, vẫn là một mảnh thảo nguyên mênh mông, mặt trời lặn xuống để lại ánh chiều tà chiếu xuống đồng xanh.
Tống Thanh Hàn đứng bên cạnh nàng, vẫn giữ bộ dáng thanh phong tễ nguyệt như cũ, phong trần mệt mỏi nhiều ngày như vậy dường như không ảnh hưởng đến hắn.
“Nếu Tề quốc muốn lợi dụng Triệu quốc để tìm được bảo vật thì tàng bảo đồ nhất định là thật. Hoặc …. có lẽ đây không phải tàng bảo đồ nguyên bản, mà là bản sao chép dựa theo bản đồ gốc.” Tống Thanh Hàn cầm bản đồ tỉ mỉ quan sát.
Triệu Gia Hòa thích ý nằm ở trên cỏ, nhìn xung quanh dần dần trở nên tối tăm, trong không khí đều là hơi thở của cỏ xanh và bùn đất.
Tống Thanh Hàn lấy ra áo choàng từ trong bao quần áo đưa cho nàng. “Nghỉ ngơi cho tốt, chờ lát nữa lại đi tìm chỗ tá túc qua đêm, nơi này buổi tối sương sớm nhiều, hơi ẩm nặng, không nên ở lâu.”
Lúc mới bắt đầu đi mấy ngày, ở trên đường còn có thể gặp vài khách điếm, hiện giờ càng ngày càng xa xôi vắng vẻ, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-quan-chua-dien-sau-treu-chong/248636/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.