Ôn Dư vẫn còn nhớ khi mình sáu bảy tuối, học violin cùng Ôn Cẩm Sanh ở nhà, mùa đông và hè đăng ký các khóa học lớn nhỏ, còn có trại hè, như vậy là bình thường nhưng chẳng qua cô không kiên trì được.
Nhưng Lý Sương Hi cùng mấy người khác cũng mặc kệ cô, cô thích thì học, nếu cảm thấy khó thì cũng đừng lãng phí tài nguyên, nói không học thì cũng sẽ không ai ngăn cản cô. Mỗi ngày cô đều cảm thấy tay mỏi nhừ, hết lần này đến lần khác Ôn Cẩm Sanh lại giống như người máy vĩnh viễn không mệt mỏi, ngày này qua ngày khác, hoàn thành đủ loại bài tập.
"Hy vọng cô có thể chấp nhận sự tồn tại của Đường Song, cô biết mẹ cần phải có người chăm sóc nhưng cô lại không ở bên bà ấy."
Ôn Cẩm Sanh luôn biểu hiện đến không có chỗ nào chê, ví dụ như bây giờ, anh ta có thể ôn hòa mà kéo tay Ôn Dư, sau khi buổi tiệc kết thúc thì 'hòa bình khuyên nhủ' cô. Con ngươi của anh ta đen hơn so với người bình thường, vào lúc anh ta đang bình tĩnh nhìn càng giống người máy hơn.
"Chuyện hôm nay tôi không trách cô, cô xúc động tôi cũng có thể hiểu được. Với lại, mấy năm nay cô hẳn là chịu không ít cực khổ... dù sao trước kia cô cũng kiêu ngạo bướng bỉnh như vậy."
"Nếu cô cần giúp thì cứ nói, tôi sẽ trợ giúp cô."
Đương nhiên Ôn Dư sẽ không mở miệng cầu xin anh ta, không thể để người mình ghét thấy sự quẫn bách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-phau-thuat-tham-my-cua-hot-girl-mang/2461182/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.