Chương trước
Chương sau
Có chút không ổn, Trương Khâm Vọng hỏi: "Ôn tiểu thư còn muốn không?"

"Muốn, sao lại không cần chứ." Ôn Dư nói, "Cũng không cần anh phải khó xử, việc này tôi tự giải quyết... anh có phương thức liên hệ của cô ta không?"

Nhìn tình hình này thì không cần mình phải làm, Trương Khâm Vọng không có quyền nói gì, cũng may Ôn Dư có thể tự mình lấy, dù sao Ôn Dư với Trần tiên sinh đều cùng trong một vòng, đương nhiên có thể nói chuyện được.

"Vậy... được." Trương Khâm Vọng nói: "Tôi có thể wechat của cô hot girl này, cô ấy tháng trước đã trở thành hội viên của cửa hàng." Chuyện này cũng không có gì, chỉ sợ thời gian hai người đó ở bên nhau không bao lâu, có lẽ sau đó Trần tiên sinh này lại mang đến một cô bạn gái mới.



Có tiền thật tốt, có thể đổi rất nhiều bạn gái xinh đẹp, hiện giờ anh ta đương nhiên cũng không thể trông cậy vào một mình Ôn Dư, ánh mắt của Ôn tiểu thư chắc chắn rất cao, chỉ cần có thể gần gũi cô một chút, được cô công nhận, vậy là đủ rồi. Chính vì khoảng cách chênh lệch nên ngay từ đầu, trong mắt Trương Khâm Vọng, Ôn Dư đã được bao phủ bởi lớp hào quang thần thánh không thể chạm vào, cho dù điều kiện của anh ta cũng không tính là kém.

Anh ta cảm kích Ôn Dư, cũng coi trọng sự phát triển của mối quan hệ giữa hai bên, có lợi ích cũng có sự tin tưởng giữa người và người.

Bởi vậy khi Ôn Dư hỏi những điều này, Trương Khâm Vọng không do dự nhiều, lập tức nói thông tin liên lạc của vị tiểu thư kia cho Ôn Dư.

"Anh ta luôn như vậy, rất phong lưu." Giọng điệu của cô như rất quen thuộc với Trần tiên sinh, "Loại đàn ông này không đáng tin."

Hiển nhiên không cùng một loại người, cho dù là cùng một vòng quan hệ, cách hành xử của Ôn Dư không giống với những tên ăn chơi đó. Cô thoạt nhìn như là, luôn luôn sẵn sàng tấn công, khuôn mặt hoàn mỹ, sự lạnh nhạt vừa phải, là người của tầng lớp thượng lưu chân chính. truyện ngôn tình

Trong đầu không hiểu sao lại nảy lên sự hình dung như vậy. Trương Khâm Vọng muốn tìm chủ đề nói chuyện với cô, anh ta nói về kinh nghiệm học tập của mình, gia cảnh bình thường, vào được đại học trọng điểm, trước khi học đại học Trương Khâm Vọng luôn cảm thấy mình như rồng như phượng giữa bầy người nhưng sau đó lại cảm thấy chênh lệch rất lớn.

So sánh là ở nhiều góc độ, huống chi kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hơn. Ôn Dư trông không có cảm xúc gì, cô mở tạp chí thời trang trong tay, vừa nghe anh ta nói chuyện vừa nhìn ánh nắng chiếu qua cửa sổ vào trong quán cafe... Cô hẳn là đã gặp qua không ít người giống như anh ta.

"Ôn tiểu thư thì sao?"



Mí mắt Ôn Dư cũng không thèm nâng, chỉ cần nhìn vào trang tạp chí có ảnh trang sức của nhà thiết kê snuowcs ngoài, "Trước đây ở Chicago." Cũng không nói học trường gì, cũng không nói chuyên ngành nhưng như vậy cũng đủ rồi... Vốn dĩ quan hệ hai người cũng không thân, Trương Khâm Vọng cũng biết tính cách của Ôn Dư lạnh nhạt.

Ai mà ngờ cô nói dối cũng không biến sắc đâu. Thân phận hiện tại của cô so với Trương Khâm Vọng là bất bình đẳng, vì vậy Trương Khâm Vọng nói mười câu, cô cũng chỉ nói một câu, mà những lời này, đa số là tỏ thái độ.

Trương Khâm Vọng nói chút lời khen ngợi, nhân tiện tìm đề tài khác: "Ôn tiểu thư đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, không giống những người mà tôi biết. A, đúng rồi, gần đây tôi thấy một tiệm bánh ngọt mới, bánh black forest ở đấy rất ngon, nữ đồng nghiệp đều thích ăn, nếu Ôn tiểu thư thích ăn đồ ngọt thì có thể thử một lần."

Anh ta không quá nhiệt tình, như vậy sẽ khiến người ta phản cảm, cho dù đó là chuyện của Ôn Dư. Trước khi đi định thanh toán, Trương Khâm Vọng chủ động trả, Ôn Dư cũng không ngăn cản, dù sao chuyện này đối với Ôn Dư mà nói cũng không "quan trọng".

Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng trẻo của anh ta, trái tim cô thật ra cũng không bình tĩnh như bên ngoài. Cảm giác quái lạ, loại cảm giác này được coi là dị thú quý hiếm được người ta lấy lòng, cảm giác được nịnh nọt, cũng không phải khó chịu chỉ cảm thấy có chút hoang đường.

...

Dựa theo thông tin Trương Khâm Vọng để lại, cô nhanh chóng thêm wechat cô hot girl kia, cô liếc mắt nhìn vòng bạn bè của đối phương, hầu hết đều là ảnh trông rất có học và giàu có, được xử lý chỉnh sửa cẩn thận, tất nhiên cũng nìn thấy bàn tay của người đàn ông trong bức ảnh, không có mặt, cô hot girl này đương nhiên vẫn chưa có can đảm để lộ thân phận của Trần Phượng Thần.

Tài khoản này của Ôn Dư mới đăng ký, lấy ảnh đại diện văn nghệ (ảnh thiên nhiên, nghệ thuật...),vòng bạn bè cứ cách hai tiếng lại hẹn giờ cập nhật lại, không giống như cô hot girl khoe giàu nghênh ngang, cô chỉ khoe ngầm thôi.

Ảnh chụp uống cà phê kèm theo máy tính và chìa khóa xa, trong gương phản chiếu hồ bơi trong nhà, tọa độ địa lý khách sạn đặt chân đến... Đương nhiên đều là đi thuê, tiền Lý Đông Ngọc cho cũng chỉ đủ cho Ôn Dư làm một lớp mặt nạ. Tóm lại đều là lừa gạt, không bằng lừa toàn diện một chút.

Là người cùng đường, tiểu hot girl đương nhiên không nghi ngờ gì mà thêm bạn Ôn Dư, cô ta còn tưởng rằng Ôn Dư là nhóm tỷ muội giới thiệu quen biết mình, cho đến khi cô nói rõ ý đồ của mình, vẫn dùng cái cớ đã lừa Trương KHâm Vọng, lúc này, tiểu hot girl không có ý thức phòng bị nào.

"Cái này, nếu cô thích nó thì đợi một thời gian nữa. Tôi đổi túi mới, có thể giảm giá cho cô." Tiểu hot girl quyết định kết bạn, huống chi cô ta cũng không thực sự thích những cái túi này, chờ đến khi chia tay Trần Phượng Thần cũng đều dùng để lấy tiền.

Ôn Dư lại tiếp tục chủ đề, nói chuyện với cô ta về phong cách túi xách thời trang xu hướng hiện nay, nói chuyện rất hợp. Xoay người tiểu hot girl đã hỏi Trương Khâm Vọng về chuyện của Ôn Dư, biết được thân phận lợi hại của Ôn Dư, có người chứng thực, cô ta đương nhiên sẽ không hoài nghi Ôn Dư.

Hầu hết thời gian, con người dù sao cũng tin vào những gì mình nghe thấy, cảm thấy đây mới là sự thật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.