【 Thần y cho rằng ta đón cô đến đây là để hưởng thụ sao? Nếu như không cần cô trông chừng, thì ta giữ cô lại có tác dụng gì?】
Sau khi nhận con, cô liền mang theo đứa con trai mới ra lò về tiểu viện của mình. Cô thoải mái phối thuốc ngay trước mặt hắn, cũng nói: “Bên này là thuốc tắm của đại nhân nhà các ngươi, trong tay ta là thuốc thoa ngoài da. Ta phối ngay tại đây, ngươi đứng ở bên cạnh nhìn. Ngươi mở to hai mắt ra nhìn cho rõ ràng, có cái gì không đúng thì nói luôn. Chứ chờ đến lúc cha ngươi dùng xảy ra vấn đề, ngươi xem tội sẽ tính lên đầu ta hay đầu ngươi?”
Thất Lang lau mồ hôi lạnh trên trán, có chút ngượng ngùng nói: “Mẫu thân nói đùa, thuốc mẫu thân tự tay điều chế đương nhiên là không có vấn đề.”
“Không có vấn đề thì ngươi còn ở lại đây làm gì?” Cô lườm hắn, giọng điệu khó chịu.
“Ha ha.” Hắn cười khan hai tiếng nói tiếp: “Phụ thân là hi vọng con theo mẫu thân học thêm chút y thuật, tương lai kế thừa y bát của mẫu thân.”
[Chú thích: Y bát: nôm na là chỉ chung tư tưởng, học thuật kỹ năng truyền lại cho đời sau.]
Cô nghe vậy nổi da gà, rùng mình một cái, nói: “Có cái rắm ý! Mẹ nó, ta năm nay mới 16, kế thừa y bát của ta? Còn phải xem xem ngươi có thể sống đến ngày đó không!” Cô dám chắc hắn không dám cãi mình, có cái gì uất ức đều phải nhịn, thế là trút hết tức giận của Vũ Hóa Điền lên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nuoi-duong-cong-cong/82087/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.