Từ hôm gặp Hàn Lâm trên hành lang hôm ấy, Cố Đình Lập tự nhiên điều chỉnh thói quen ra về nhanh chóng của mình, chủ động chờ đến lớp học ở đầu kia hành lang lục tục có học sinh bước ra mới cất bước ra khỏi lớp.
Mười lần thì có đến chín lần gặp được Hàn Lâm ở đầu kia đang vội vã chạy tới, đôi khi cô còn vừa chạy vừa cất tập vở vào túi xách. Anh cảm thấy dáng vẻ vội vã ấy đáng yêu lạ thường.
Thế nên, đôi chân dài cũng không còn sải những bước chân nhanh chóng nữa, Cố Đình Lập chủ động giảm tốc độ, nghe cô gái đi phía sau cách anh mấy bước chân cùng bạn xì xầm, chủ yếu là cô gái tên Sở Nhiên nói, còn cô ấy chỉ nghe.
Thế nhưng âm thầm quan sát cô ấy trong thời gian không ngắn, Cố Đình Lập phát hiện đúng như lời cô bạn kia nói: Sức khỏe của Hàn Lâm càng ngày càng tệ, mắt thường cũng có thể nhìn thấy cô ấy gầy gò và xanh xao hơn, quầng mắt trũng sâu vì thiếu ngủ. Anh muốn làm gì đó, thế nhưng một người xa lạ như anh chỉ có thể bất lực đứng nhìn, không thể làm gì hay khuyên nhủ gì hết.
Một buổi học nọ, anh đang chơi bóng rổ trong giờ sinh hoạt tự do thì nhìn thấy lớp dưới đang trong tiết thể dục, lúc ấy Hàn Lâm với khuôn mặt tái nhợt tiến lên nói gì đó với giáo viên thể dục, thầy giáo hỏi vài câu, thấy cô lắc đầu thì khoát tay cho cô đi.
Cố Đình Lập do dự một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-nguoi-vo-co-chong-7-nam-ngua/2500417/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.