Cậu nhìn xung quanh, không hề có người, lập tức nhảy qua cái bàn cao ngăn giữa vị trí đứng bắn và bia bắn. Bởi vì trình độ bắn của mỗi người khác nhau, có bắn 100m, cũng có bắn 500m, cho nên bia bắn có thể di chuyển, nên chắc chắn bia bắn của cậu cũng đã di chuyển. 
Cậu chạy tới nhìn thử, quả nhiên là do bia bắn di chuyển tới gần hơn so với những bia bắn khác. Lông tơ trên người lập tức nhảy dựng lên. Bởi vì không có ai đang huấn luyện nên tất cả bia bắn đều sẽ được di chuyển về vị trí ban đầu. 
Chẳng lẽ bia bắn này bị hư rồi? Sao còn chưa trở về vị trí ban đầu? 
Hay là mình có dị năng? 
Trái tim cậu chợt thịch một cái, cái ý tưởng điên cuồng này khiến cậu cảm thấy khó mà tin nổi. 
Mỗi một người, khi vừa được sinh ra sẽ được kiểm tra xem có dị năng hay không. Nếu đứa trẻ có dị năng thì sẽ được đưa đến một khu vực khác, những đứa trẻ lưu lại đều là những đứa không có dị năng. 
Hiển nhiên, Phương Dung là kẻ không có dị năng. Hơn nữa, cậu là người thường được hai mươi mấy năm rồi, mấu chốt chính là lúc cậu mười sáu tuổi thành niên cũng đã kiểm tra lại một lần nữa, bởi vì sẽ có vài người phản ứng chậm, dị năng thức tỉnh muộn, nhưng loại tình huống này chỉ chiếm có 10%, tỉ lệ ít ỏi đến đáng thương. 
Qua 20 tuổi, thân thể cơ bản sẽ ngừng phát dục, dị năng đương nhiên cũng sẽ không thức tỉnh nữa, cơ bản không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-mang-song-cua-nhan-vien-chan-nuoi/445853/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.