Sau khi giải quyết xong chuyện ma nữ ở cửa hàng ô tô, Đường Nham trở về cửa hàng nhỏ của mình. Ứng Phong đã thực hóa hết toàn bộ hồn thể, theo lý có thể mở khóa một loại kỹ năng nên anh không kịp chờ đợi mà muốn thử một lần.
Sau khi đã đóng kỹ cửa phòng, Đường Nham gọi Ứng Phong ra, nói với anh ta một cách hào hứng: “Sao rồi, mở khóa được kỹ năng gì?”
“Truy vết, có thể dựa vào nơi một người từng xuất hiện, sau đó lần theo dấu vết tìm ra vị trí xuất hiện tiếp theo.” Ứng Phong trả lời.
“Tốt như vậy sao, để tôi nghĩ xem, kỹ năng này có thể dùng ở chỗ nào?”
Bỗng nhiên, anh nghĩ tới một chuyện quan trọng, sau trận chiến đầu tiên ở biệt thự, tên đạo sĩ và người đàn ông mặc âu phục đã biến mất đến bây giờ vẫn chưa tìm được, thế cho nên ngày nào Tô Thiên cũng căm hận mà nhắc đến vài lần. Nếu sử dụng kỹ năng này, chắc hẳn có thể nhanh chóng tìm ra hai tên cầm thú đang chạy trốn kia!
Lúc trước giúp Tiền Danh giải quyết tiểu quỷ, anh ta có nói tên đạo sĩ kia đã từng xuất hiện gần nhà mình, đây chính là đầu mối duy nhất. Thủ đoạn của tên đạo sĩ kia vẫn còn rất nhiều, nếu núp trong bóng tối lại không biết sẽ bày ra trò gì nữa, diệt trừ ông ta sớm thì mình cũng có thể yên tâm hơn!
Đường Nham nắm thời cơ, dẫn mấy nô lệ quỷ nhà mình đi gọi xe đến thẳng khu nhà của Tiền Danh.
Sau khi xuống xe, anh vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143626/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.