Lúc này Đường Nham mới ngăn ông Triệu lại, ra hiệu cho ông ta đứng dậy.
“Như vậy là xong chưa?” Ông Triệu hỏi với vẻ nghi ngờ. Sao ông ta cứ có cảm giác khá giống thần côn đang gạt người thế nhỉ, là ảo giác của ông ta à...
“Đúng, giải quyết xong rồi, hiện tại ông có thể cảm nhận thử, có phải đã không còn cảm giác ngột ngạt, khó thở khi nãy đúng không.” Đường Nham khẽ cười rồi nói.
Sau khi ông Triệu nghe xong thì ổn định tinh thần, bắt đầu cảm nhận không khí lưu động trong người, quả nhiên cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn rất nhiều, không còn cảm giác khó thở như bị đè ép giống trước đó.
“Ôi trời, đúng là khá hơn nhiều, quả nhiên cậu Đường rất có bản lĩnh!” Ông Triệu cảm khái.
“Ha ha, ông quá khen, tôi đã thu phục ma nữ, cũng đã sắp xếp phong thuỷ bên trong sàn giúp ông rồi. Chẳng qua xét thấy phong thủy của nơi này đã bị ma khí trước đó ăn mòn, trong thời gian ngắn vẫn chưa có cách khôi phục như cũ, cho nên tôi có hai đề nghị, hoặc là ông đợi thêm một khoảng thời gian cỡ nửa năm, đợi đến khi khí vận hoàn toàn khôi phục thì hãy bắt đầu kinh doanh lại. Nếu ông muốn kinh doanh sớm hơn cũng được, tôi có nuôi một nô lệ quỷ phong thuỷ, để cô ấy ở chỗ ông một thời gian là có thể nhanh chóng tu bổ lại khí vận, tất nhiên mức phí cũng rất cao, cái này do ông tự chọn thôi.” Đường Nham nói xong thì lấy một chiếc bình sứ đựng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-huong-dan-su-dung-no-le-quy/1143606/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.