Đới Minh Phong đưa ra hai phương án. Một là Cung Khắc ở lại Túc Đông, Công an Túc Đông sẽ cử nhân lực tới huyện Thiệp điều tra. Hai là Cung Khắc đích thân đi, Đới Minh Phong sẽ tăng cường nhân lực bảo vệ sự an toàn của đông đông.
Cung Khắc không đồng ý lắm với phương án thứ nhất, anh vẫn hi vọng mình có thể tận tâm tận lực. Dù sao cũng là vụ án liên quan đến Trương, giao cho người khác, anh sợ có sơ suất, huống hồ còn nguy hiểm. Nhưng nếu anh đích thân đi, còn Đông Đông…
Sau khi buổi họp kết thúc, Cung Khắc chuẩn bị rời khỏi trụ sở Công an Túc Đông, lại bắt xe tới bệnh viện lần nữa. Anh tới thăm Đông Đông.
Bệnh viện cực kỳ yên ắng, ngọn đèn lớn trong phòng bệnh đã tắt, chỉ còn lại những ánh sáng le lói của ngọn đèn nhỏ trước giường mỗi bệnh nhân. Cung Khắc đi tới bên cạnh giường của Đông Đông, nhẹ nhàng mở chăn ra.
“Đông Đông…” Anh khẽ gọi. Nhưng khi nhìn thấy chiếc gối trong chăn, anh thực sự hoảng hốt.
Anh bước nhanh ra hành lang, định tới quầy y tá hỏi thăm, nếu không sẽ mở camera giám sát của bệnh viện. Nếu không được nữa sẽ tình tới việc nhờ Đới Minh Phong giúp đỡ.
Nhưng vô số những dự tính của anh cuối cùng không thể thực hiện thành công, vì vừa đi tới giữa hành lang, Cung Khắc liền nhìn thấy Chu Hằng một tay đẩy xe lăn xuất hiện, người ngồi trên xe lăn chính là Cung Tiêu Đằng.
“Bố!” Con bé cất giọng lảnh lót.
Cuối cùng Cung Khắc vẫn lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850618/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.