Type: Po3a
Có lúc, thích một người không cần lý do. Yêu quý có lẽ chỉ xảy ra trongmột khoảnh khắc, bạn của lúc đó hoặc là đang ngước mặt nhìn chăm chú,hoặc là đang bình yên nghỉ ngơi. Hoặc cũng có thể giống như lần đầu tiên Cung Khắc gặp Quan Sở, chẳng hiểu sao lại trở thành bạn bè với ngườichẳng giống bác sỹ chút nào này. Cuối cùng anh tìm rất lâu và đã ranguyên nhân, Cung Khắc quy kết mọi lý do cho chiếc răng khôn mọc khánghiêm túc của Quan Sở.
Quan Sở cảm thấy lý do này đã tảng lờnghiêm trọng hình tượng “ngọc thụ lâm phong” của anh ấy, lấy một điểmquyết định cả diện mạo, khách đoạt ngôi chủ. Thế là mỗi lần nhớ lại cảnh tượng khi mới quen nhau, anh ấy lại gọi một tiếng “ông xã” khiến CungKhắc cảm thấy ghê tởm, giống như bây giờ vậy.
Mười lần chẳng sai. Quan Sở nhìn thấy hàng lông mày của Cung Khắc nhíu chặt lại như sắpbùng nổ tới nơi, tâm trạng cứ gọi là “đã”.
Anh ấy chớp chớp mắtnhìn Cung Khắc ba giây rồi xua tay: “Thôi, thôi, để ủng hộ cảnh sát nhân dân của chúng ta phá án, tớ sẽ vi phạm đạo đức nghề nghiệp một lầnvậy”.
Chẳng biết từ lúc nào đã có cái đầu nhỏ xíu của Đông Đôngxen vào, “Bố hai, mẹ hai nói bố thất đức, đạo đức nghề nghiệp có gọi làđức không ạ?”.
Năm phút sau, Quan Sở đen xì mặt cuối cùng cũngđã dỗ được Đông Đông ra khỏi phòng. Ngồi lên sofa, anh ấy thở dài: “Conbé này giống tính ai mà mồm mép cứ như có thêm mào gà vậy, ta tiếp nóquá tốn sức”.
Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850597/quyen-2-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.