Type: Ký Ức Bỉ Ngạn
“Nếu đã chắc chắn Tề Hân chính là hung thủ thì phía cảnh sát sớm muộn cũngsẽ tìm ra chứng cứ chứng minh. Việc đến nước này, cô vẫn không định nóigì sao?” Về phương diện hỏi cung, Lư San giỏi hơn Cung Khắc nhiều. Cô ấy chọn một vị trí không gần cũng không xa Đới Minh Mị để ngồi xuống. Đólà khoảng cách khiến đối phương có cảm giác gấp gáp nhưng không quá áplực.
Chú ý thấy nét mặt của Đới Minh Mị dường như xuất hiện chút thay đổi, Lư San khéo léo tiến thêm một bước: “Nếu Tề Hân vì việc TiêuKhả Nhân hù dọa cô mới báo thù Tiêu Khả Nhân thì sau đó việc cô bị tìnhnghi cũng đã được xóa sạch, vì sao chị ta còn dán da mặt đó lên cửa nhàcô. Chị ta làm như vậy không chỉ thừa thãi, hơn nữa nghe nói cũng đãkhiến cô cực kỳ khiếp đảm. Thêm lần này nữa, xem ra chị ta muốn đổ vấytội danh đả thương người cho Điền Minh Lượng. Chị ta đã làm cô bịthương, vì sao cô còn giúp chị ta che dấu hành vi phạm tội của mình?”
“Chị Hân chắc chắn không cố ý đả thương tôi đâu, chị ấy không làm vậyđâu...” Đới Minh Mị cúi đầu, nước mắt lã chã rơi. Kỳ thực nói về hànhđộng kỳ lạ của Tề Hân thì từ mấy tháng trước Đới Minh Mị đã nhận ra rồi. Cô ấy còn nhớ lần đầu tiên mình dùng từ “kỳ lạ” để đánh giá chị Hân.Thời điểm là mấy tháng trước, khi Đới Minh Mị quay phim ở Đông Bắc. Saumột trận tuyết, trời rất lạnh, cô bị cảm cúm.
Chị Hân đưa ĐớiMinh Mị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850588/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.