Type: Ký Ức Bỉ Ngạn
Đường Tây Uyển nằm chếch phía Bắc trung tâm thành phố Thanh Xuyên. Kể về conđường nhỏ bây giờ không có chút nổi bật này, có lẽ bạn rất khó tưởngtượng được nó từng là một trong số những con đường lớn thời kỳ thành phố Thanh Xuyên còn huy hoàng.
Năm xưa, chợ hàng hóa A lớn nhấtthành phố nằm ngay ở số 58 đường Tây Uyển, một tòa nhà ba tầng, một sânbóng với diện tích mặt bằng rộng lớn, mỗi gày không thể đếm hết sốnhững tiểu thương khắp cả nước tới đó nhập hàng. Nói một câu không hềkhoa trương để đánh giá đường Tây Uyển thì chắc chắn là con đường chủđạo đã đảm đương nền kinh tế của thành phố Thanh Xuyên sau thời kỳ cảicách mở cửa.
Khi thành phố Thanh Xuyên được cải tạo và sửa sang,trước khi siêu thị bị dẹp bỏ, đường Tây Uyển gần như là nơi đầu tiênđược người dân lựa chọn làm địa điểm dạo chơi cuối tuần.
Đương nhiên, mọi “huy hoàng” chỉ thuộc về năm đó.
Đường Tây Uyển lúc ấy và con đường Tây Uyển mông lung trong màn mưa bụi bây giờ chắc chắn mang hai hình hài khác nhau.
Diệp Nam Sênh ngồi trong một quán cà phê tên là Ảo giác, uống một cốc càphê. Vị trí của cô nhìn thẳng ra cửa sổ, từ đây có thể thấy những conngười đang bận rộn trong con hẻm đối diện.
Chủ quán là một thanhniên chỉ mới ngoài hai mươi. Diệp Nam Sênh vừa mới ngồi xuống, hỏi thămnhững bức tranh cổ quái trên tường do ai vẽ, chủ quán kiêu hãnh nhận làcủa cậu ta.
Cậu ta tên là Quý Lý Lý, một cái tên rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850571/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.