Diệp Nam Sênh bước vào một cách thức làm việc rất kỳ lạ. Cô không chỉ đangchạy đua cùng thời gian mà còn đang chạy đua cùng cán bộ nhân viên trong cả Công an thành phố Thanh Xuyên.
Số lượng cảnh sát của Công anThanh Xuyên xưa nay luôn được ước tính theo hướng bảo mật, mặc dù mớiquá hàng trăm, nhưng cộng thêm nhân viên các bộ phận pháp chứng và kỹthuật, thì đủ thấy số lượng người trong Công an Thanh Xuyên được huyđộng vào vụ án này lớn như thế nào.
Quay đầu lại nhìn Diệp NamSênh đang tập trung tinh thần giải phẫu thi thể nam giới trên bàn giảiphẫu, trợ thủ bên cạnh chỉ có mình Hạ Đồ và một Lư San rất không tìnhnguyện khi phải trợ giúp cô, đội quân tóc dài tổng cộng có… ba người.
“Tổ pháp y Thanh Xuyên cũng giỏi có tiếng. Tôi cảm thấy so với việc bọn tôi ở đây cùng cô giải phẫu lần hai, chẳng bằng ra ngoài tìm xem còn manhmối nào bị bỏ sót không.”
“Lưỡi dao chia tách.” Diệp Nam Sênh làm như không nghe thấy lời của Lư San, giơ tay về phía cô ta. Ngày Lư Sancùng Hạ Đồ tới Thanh Xuyên, cô đã giật mình. Là một người con gái, DiệpNam Sênh cũng như những người bình thường, phản cảm với những ai hằngngày đong đưa xung quanh, dòm ngó tới người đàn ông của mình, nhưng đồng thời cũng thấy may mắn vì có thêm một trợ thủ.
Thấy mình bị lờ đi, Lư San chau mày theo bản năng, “Diệp Nam Sênh, cô đã nghe thấy ý kiến của tôi chưa?”
Nhận được lưỡi dao, Diệp Nam Sênh chậm rãi rạch lớp da ấy ra. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-hinh-canh/1850570/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.