Edit: H.Junk
-----------------
Mật thất dẫn thẳng ra bên ngoài đại sảnh. Hư Không cầm ngọn đèn trong tay đi đầu tiên. Con đường không quá dốc và khó đi như lúc đến, dưới ánh nến mờ ảo những bậc đá thoai thoải dẫn đến một cánh cửa đá.
"Đến rồi", Hư Không quay đầu nhẹ giọng nói với hai người. Bên trên cửa đá là một cái khoen tròn lồi ra, y tiến lên ấn nhẹ, cánh cổng chậm rãi mở ra. Lúc này từ bên ngoài vang lên một tiếng lạch cạch, tựa như có vật gì ngăn trở. Cánh cổng hé ra một khe nhỏ bỗng nhiên dừng lại.
"Sao vậy?", Túc Tiển hỏi.
Hư Không nhăn mày, mắng một tiếng, "Gã Tương Ninh kia sợ chúng ta đi ra nên đã chặn từ bên ngoài rồi".
Ninh Hoàn ngơ ngác nhìn xung quanh, sau đó lại đưa mắt nhìn về cánh cửa đá, hắn cắn chặt môi hỏi, "Nơi này không còn đường khác?".
Hư Không ngẩng đầu như thể vừa nhớ ra điều gì, y híp mắt nhìn Túc Tiển. Túc Tiển hơi sững người nhướng mày hỏi, "Ngươi nhìn ta làm cái gì?".
Ánh mắt Hư Không không rời tầm ngắm, y khẽ nhếch môi cười, "Quả thật vẫn còn một con đường khác. Nơi các ngươi vừa vào chẳng phải cũng là một lối ra sao?".
"Nhưng phía đó...". Ninh Hoàn chợt dừng lời, hắn mím môi, "Bên ngoài có Huyết Thái Tuế lại còn sáu cái xác kia. Nếu có an toàn thoát được bọn chúng thì cánh cửa đó ắt hẳn cũng bị Tương Ninh chặn đứng rồi". Nghĩ đến đây Ninh Hoàn liền thở dài.
Hư Không mỉm cười, con ngươi đen láy khẽ lóe lên tia lãnh ý, "Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ghi-chep-chuyen-than-quai-nam-gia-tinh/461899/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.