Dung Dung ăn trứng xào cà chua no nê, những bạn nhỏ khác cũng ăn đến mức bụng nhỏ tròn vo.
Cô giáo phụ trách sinh hoạt sợ họ ăn quá no nên cố tình dắt đám trẻ ra ngoài đi dạo, sau đó lại đưa chúng vào đi ngủ trưa.
Trong ký túc xá, trước khi ngủ trưa, mọi người có thời gian mười lăm phút để chuẩn bị.
Trong mười lăm phút này, mọi người phải cởi áo khoác và giày, nằm ngoan ngoãn trên giường, đắp chăn cẩn thận.
Cà tím, với tư cách là bạn đời của Dung Dung, cần giúp Dung Dung cởi áo.
Hắn đứng ở trên giường nhỏ, nắm lấy ống tay áo Dung Dung, nghiêm túc nói: "Dung Dung, đến lúc đó anh kéo lên, em ngồi xổm xuống liền có thể áo khoác ra rồi."
Dung Dung giơ hai bàn tay nhỏ lên, nói: "Được ạ!"
Cà Tím lớn tiếng nói: "Bắt đầu!"
Dung Dung bị áo choàng che kín mặt: "Ai nha, em không nhìn thấy...Tóc của em..."
Thứ Thứ ngồi trên chiếc giường nhỏ đối diện, bất lực nhìn bọn họ.
Mặc dù quá trình này có một chút hỗn loạn nhưng cuối cùng Dung Dung đã thành công cởi được chiếc áo khoác chui đầu*.
(*Tên gốc: 套头罩衫. Trong đó套头: (của một loại quần áo) được thiết kế để mặc vào bằng cách kéo nó qua đầu (như áo len hoặc áo phông, v.v.) 罩衫: áo khoác áo choàng.)
Dung Dung lắc lắc mái tóc rối tung, bò lên trên chiếc giường nhỏ, đắp chăn cẩn thận.
Cà Tím sắp xếp cẩn thận cho cậu, cũng tự mình nằm xuống.
Hai người là nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cung-chieu-be-ha-nho/2676768/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.