Edit: Trangamy66
Beta: LinhLan601
Chính mình tự đào hố, dù có quỳ cũng phải học xong.
Mộng Nhã hung hăng lau nước mắt không tồn tại, bắt đầu học kì phổ.
Đương nhiên, dưới loại cường độ áp lực cao này, cô cảm thấy trí nhớ của mình bắt đầu tăng lên.
Ngay cả những cổ văn tối nghĩa vốn không rõ ràng lắm trong tứ thư ngũ kinh, lúc này Mộng Nhã đã hoàn toàn thông thấu.
Nhưng hiện tại cô mới chỉ học được lí thuyết cơ bản của kỳ phổ mà thôi.
Hạ cờ vây vốn yêu cầu đầu óc.
Mười năm sau, Mộng Nhã chưa thông qua khảo hạch.
Hai mươi năm sau, Mộng Nhã... vẫn chưa thể thông qua khảo hạch.
Ba mươi năm sau, cô rốt cuộc nhịn không được mà tru lên: "Ngay cả ở thế giới thực, cao thủ cờ vây cũng không thắng được cái máy tính kia, ta như thế nào có thể thắng được ngươi!"
Tuy rằng đối phương là hệ thống, là một loại máy móc không ý thức, nhưng dường như Mộng Nhã cảm giác được đối phương đang chần chờ.
Cô vội vàng nói: "Thật sự, bài khảo hạch các người thiết lập có vấn đề, ta..."
Âm thanh hệ thống lạnh băng máy móc vang lên: "Mộng Nhã khảo hạch thất bại, mười năm sau lại đến."
Mộng Nhã: "..."
Cô muốn khóc.
Cuối cùng, Mộng Nhã không còn nhớ rõ đã qua mấy cái mười năm.
Đại khái qua một trăm năm đi, cô rốt cuộc thắng cái khảo hạch biến thái của hệ thống.
Cuối cùng cũng có thể gặp tiểu hệ thống Linh Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/1915158/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.