Edit: Tiểu Hy Hy
Beta: Min Heun
Mộng Nhã hoàn toàn không để ý tới âm thanh này.
Cứ để cho các cô mắng chửi trước đi, dù sao cũng không mất miếng thịt nào.
Hiện tại chuyện quan trọng là đi ăn cơm.
Cô đã không còn trông cậy vào những người cung nữ đó nữa rồi, dù sao nhiều ngày vậy rồi cũng không có ai đưa cơm tới, lúc này nhất định sẽ không đụng tay.
Mộng Nhã một bên nghĩ đối sách một bên đi đến Ngự Thiện Phòng, không đưa cơm cho cô ăn, nhưng chắc là có thể được ăn hai miếng thịt đi.
Quả thực, đám đại thái giám Ngự Thiện Phòng này nhìn thấy bộ dáng nhỏ nhắn ngọt ngào này của nàng, hơn nữa lời Mộng Nhã nói rất ngọt.
Trái kêu một tiếng "đại ca" phải kêu một tiếng "đại ca", bọn thái giám đó trong lòng cũng thoải mái.
Tuy rằng trên thân thể đã không thể coi là một người nam nhân, nhưng được người ta kêu "đại ca" thì không ai cảm thấy sẽ cự tuyệt được.
Kết quả là, Mộng Nhã được cho một khối giấy dầu bao năm miếng thịt kho tàu lớn cùng hai cái màn thầu mập mạp.
Mộng Nhã ôm một đống đồ này, cơ hồ nghe được tiếng nuốt nước miếng của chính mình.
Nhưng là một đống đồ này hiển nhiên không phải một ngụm hai khẩu là có thể ăn xong, lại còn phải làm sao để người ta không có phát hiện, nếu không sẽ liên lụy đến đám công công ở Ngự Thiện Phòng.
Mộng Nhã thấy một con đường nhỏ hẻo lánh, tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/1915156/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.