Edit: Hà
Beta: Kỳ Vân
Mặt trời chiều ngã về tây, làm thôn Đại Hà như bao bọc thêm một lớp vải quý.
Người đánh cá cùng người làm ruộng đang cầm công cụ chuẩn bị về nhà.
Mộng Nhã cũng ôm quần áo đã giặt từ bờ sông chuẩn bị đi về.
Phía sau còn có một tiểu hài tử nhỏ gầy đi theo.
Hai ngày nay tất cả hoàn cảnh xung quanh cô đều đã xem qua, nơi này tuy rằng gọi là thôn Đại Hà, nhưng mà bốn phía đều có núi vây quanh.
Hơn nữa nước sông chảy tới ngọn núi phía trước liền giống như biến mất không rõ tin tức, cho nên không tìm được đường ra.
Muốn rời khỏi thôn này, thì chỉ có cách trèo đèo lội suối.
Nếu một mình Mộng Nhã đi thì được, nhưng đằng này lại phải mang theo Sở Huy, muốn đi khỏi đây thì chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Huống chi, người làm ruộng kia vừa nghe đến cô muốn đi, liền lập tức nói --
"Cô nương đừng suy nghĩ nữa, nhiều người ở trong thôn chúng ta cả đời cũng chưa từng được đi ra ngoài đâu. Trên núi có rắn, sói, gấu, vẫn là ở trong thôn an toàn hơn."
Mộng Nhã đầu óc trống trơn, không biết phải nên làm gì.
Người làm ruộng lại tiếp tục nói: "Bộ dáng ngươi còn tốt, lại có đứa con trai làm bạn, tuy rằng ngươi từng gả chồng, nhưng bộ dáng này thoạt nhìn vẫn thật tốt, ta xem những người này đang nghĩ tìm thôn trưởng muốn cưới ngươi về a."
Đầu Mộng Nhã hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-van-nguoi-me/1915110/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.