Cảm nhận được một làn gió nhẹ kéo tới, Tần Hoan Hoan không rõ lí do mà mở to mắt nhìn về phía Tả Quân Trác giống như một hòn núi đang đứng trước mặt cô.
“Tôi đi làm đây.” Tầm mắt của Tả Quân Trác đụng phải cặp mắt to ngây thơ của Tần Hoan Hoan liền lập tức dời đi.
Sau đó, Tần Hoan Hoan liền thấy Tả Quân Trác giơ tay cởi tạp dề ra, vậy mà lại mặc quần áo ở nhà rồi mở cửa sải bước dài đi mất.
Đi làm không cần thay quần áo sao?
Tần Hoan Hoan xoa nhẹ vùng bụng còn có chút co rút đau đớn, ngồi dậy nhìn về phía cửa.
Quả nhiên, ba mươi giây sau, cửa được mở từ bên ngoài ra.
Mặt Tả Quân Trác tràn đầy xấu hổ, giả bộ không thấy Tần Hoan Hoan đang ngồi ở trên sô pha, trực tiếp lên lầu hai thay đổi âu phục, sau đó đi xuống lầu rồi vội vàng mở cửa rời đi, toàn bộ quá trình đều không nói với Tần Hoan Hoan một câu.
Đàn ông thật đúng là loại động vật kỳ quái…… Tần Hoan Hoan cầm đôi dép lê bị vứt bừa bãi trên mặt đất lên rồi mang vào, trong lòng thầm nghĩ.
“Đàn ông trong tình yêu thật đúng là ngu xuẩn.” Một giọng nói ngạo kiều đột nhiên vang lên trong đầu, dọa cho Tần Hoan Hoan còn chưa quen với sự tồn tại của nó sợ tới mức cả người run lên.
"Lần sau trước khi lên tiếng ngươi có thể nói cho ta biết trước được không?” Tần Hoan Hoan nói một cách bất đắc dĩ.
"Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-cong-luoc-nam-than/2719981/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.