Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Sesser cọ loạn không có trình tự gì bên cổ Kì Thời, tìm kiếm mùi vị thân quen, sau đó tựa vào cần cổ không động đậy nữa, giống như một con ác long đang bảo vệ kho tàng của mình, giấu nhẹm bảo vật của mình dưới thân, bò đè lên ụ núi không cử động, nhìn như đang ngủ, nhưng thật ra lại không lúc nào buông bỏ cảnh giác.
Kì Thời bị đè đến khó động đậy, cậu điều chỉnh vị trí, rút cánh tay bị đè ra, vỗ vỗ dọc tấm lưng của giao nhân, nhỏ giọng hỏi nó làm sao thế trong bóng tối, giao nhân mài nhẹ phần thịt trên cổ nhân loại, đôi mắt trầm lắng trong bóng đêm, vẫn không lên tiếng trả lời.
Kì Thời cứ vậy dung túng cho giao nhân tùy ý ôm mình, chỉ là ở trong ổ chăn quá lâu, làm cậu có hơi khó chịu.
Chăn không dày lắm, bị giao nhân quấn thành một ụ núi, xung quanh Kì Thời trên dưới đều được bao bọc bởi lớp vải mềm, sẽ không bị cấn cộm.
Ở trong tình trạng khép kín này lâu, cơ thể của cậu đã bắt đầu kháng nghị, lưng Kì Thời đã lấm tấm mồ hôi nóng ướt, lồng ngực phập phồng, không ngừng thở ra hơi nóng, hòng hít vào luồng không khí mới để làm mát bản thân.
Bàn tay len lén nhấc chăn lên bị Sesser phát hiện ra và kéo trở về, đôi tay ụp xuống, khe hỡ nhỏ mà Kì Thời khó khăn lắm mới kéo ra được lại bị giao nhân đè ép kín mít.
Mũi của Kì Thời cũng ra mồ hôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chan-nuoi-quai-vat/3734613/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.