Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Trong mấy ngày Sesser âm thầm xây tổ, thì Kì Thời cũng duy trì liên lạc với thị vệ trưởng, bồ câu đưa thư sải rộng đôi cánh, không biết đã xảy ra chuyện gì mà lông vũ ở đuôi nó đã thiếu đi một mảng, nhưng may là không có vết thương nào gây nguy hiểm đến tính mạng, khiến việc truyền tin bị gián đoạn.
Cậu vẫn như thường lệ bóp vụn bánh mì cho nó ăn, nhưng không biết là nó đang sợ hãi cái gì, mà chú bồ câu thân thiết với Kì Thời buổi ban đầu lại run rẩy tấm thân bé nhỏ, nó ngoan ngoãn gắp bánh mì trên mặt bàn lấp đầy bụng dưới cái nhìn của một kẻ khác bên trong nhà gỗ, sau đó liền vỗ cánh bay đi, không còn quyến luyến không rời cọ cọ lòng bàn tay của Kì Thời như lúc mới gặp nữa.
Kì Thời không phát hiện ra điều bất thường. Nhìn thân hình bồ câu bay xa, Sesser thu hồi tầm mắt, nó nghiêng người tựa vào thùng gỗ chứa đầy nước trong vắt, khi nhìn thấy Kì Thời đã bận rộn xong thì chống tay trèo ra khỏi thùng.
Giao nhân dich chuyển cái đuôi đi về phía Kì Thời, để lại vết nước loang lỗ trên sàn nhà, Sesser ôm lấy Kì Thời từ đằng sau, cọ lên cần cổ của cậu hòng ngửi lấy mùi hương thảo mộc thanh mát.
Thật là phút giây an phận hiếm có.
Kì Thời viết thư nói với Pesci rằng hiện tại cậu đang rất an toàn, không cần phải vội đến tập hợp, thay vào đó cậu yêu cầu gã hãy chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-chan-nuoi-quai-vat/3714907/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.