Đoán xem người nằm kế anh Quý tối qua là ai:))Quý Quân bị đánh thức bởi ánh mặt trời gay gắt.
Dụi mắt vài cái, anh mở miệng gọi “Tam Đồng” theo thói quen, lại chẳng ai đáp lời, đành gắng gượng mở mắt trong cơn ngái ngủ.
Anh nằm nghiêng một bên, thứ đầu tiên đập vào mắt là cánh cửa đóng kín, lúc này mới chợt nhớ ra, bên cạnh mình hẳn là còn có một người nữa, song khi ngoái lại nhìn thì thấy trống không. Người nọ không rõ rời đi tự bao giờ, lẽ nào trong lúc anh say giấc nồng, đã bị đám người kia dẫn đi mất rồi?
Quý Quân đưa mắt nhìn một lượt khắp bốn bức tường, đống tơ lụa vốn giăng đầy khắp phòng tối qua đã bị anh giật xuống cả rồi, trả lại màu nâu nguyên bản cho bức tường, chỉ còn vài dải lụa bên hông cửa là bị sót lại, đơn côi nằm đó, gợi nên cảm giác rùng rợn khó tả.
Nhưng trời đang nắng chang chang kia kìa, có gì mà phải sợ?
Quý Quân gãi đầu sột soạt, ngồi dậy mang giày vào.
Bỗng đâu, một tiếng rú thảm thiết vọng ra từ trong tòa lầu, dọa cho đám quạ trong khu rừng cạnh đấy sợ hãi bay tán loạn!
Trên hành lang văng vẳng tiếng bước chân gấp gáp, khóa cửa vang lên lạch cạch, vài người đẩy cửa bước vào, liền chứng kiến cảnh tượng nọ diễn ra ngay trước mắt.
Quý Quân ngồi trên giường tân hôn, mặt mày trắng xanh, túa mồ hôi hột chỉ tay xuống đất.
Mặt đất trống trải ban đầu giờ đây được phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-nho-van-rui-deo-duoi-tam-kiep/3088572/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.