Ca ca." Thanh âm nhẹ nhàng của Vưu Vụ từ phía sau Vưu Hoà vang lên.Theo ra tới sân sau của Vưu gia, Vưu Vụ vẫn đi theo bên người VưuHoà, Vưu Hoà vẫn đi một chút lại ngừng, thấy rốt cục cũng dừng lại bêncạnh một sườn núi nhỏ, Vưu Vụ liền nhẹ nhàng kêu lên một tiếng.
Vưa Hoà quay đầu, nhìn thấy em gái của mình, không tỏ biểu tình gì lại quay mặt sang chỗ khác, hỏi: "Em ra đây làm gì?"
Vưu Vụ thở dài, nói: "Ca ca, anh tại sao vẫn nhằm vào Bảo Châu, cô ấy là một cô gái rất tốt a." Trong xã hội hiện đại này, còn mấy ai có thểthiện lương đáng yêu như cô ấy, tuy rằng cô cũng chỉ được tiếp xúc rấtít, nhưng tại thời khắc được cô ấy cứu ở trên thuyền, cô đã hiểu được,Bảo Châu chính là một cô gái tốt.
Lời nói của Vưu Vụ làm cho Vưu Hoà hồi tưởng lại, anh rốt cuộc là vì sao lại chán ghét Bảo Châu, vì sao?
Nhớ rõ lần đầu tiên mình gặp Bảo Châu là khi cô ấy ngủ trên giườnganh, anh đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là cảm thấy vô cùng kỳ quái, sauđó anh tiến đến đánh giá cô gái đang chiếm lấy giường của anh, cuối cùng lại bị dung mạo đáng yêu của cô hấp dẫn. Sau khi cô tỉnh lại, cô thếnhưng lại vì muốn ở lại mà giở trò, đề cho anh còn chưa kịp lại gần côthì đã bị bà nội vừa vặn nhìn thấy, còn tưởng anh khi dễ cô....
Đại khái có lẽ là từ thời điểm đó trở đi, anh liền cảm thấy cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-menh-da-dinh-deo-bam-theo-anh/2342719/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.