Bị rắn cắn, đúng là chuyện vô cùng thống khổ!
Đầu tiên, ngươi phải chịu được đau đớn kịch liệt, vả lại, nhìn thấythế gian phồn hoa bên ngoài, nội tâm ngươi tràn đầy mong muốn được hướng tới, nhưng lại giống như ếch ngồi đáy giếng bị vậy trong căn phòng vớibốn bức tường, làm cách nào cũng không có biện pháp đi ra ngoài...
Bởi vì, ô ô ô......
Nơi bị rắn cắn tuy rằng là tay của tôi, nhưng lại bị Vưu Vụ nghiêmkhắc trông giữ, cô ấy nói chừng nào tay tôi còn chưa hết sưng thì chừngấy sẽ không cho tôi ra ngoài nửa bước.
Cho nên, cho dùng bên ngoài có ánh nắng tươi sáng, hoa thơm bướmlượn, tôi cũng chỉ có thể lén nhìn ra cửa sổ, hơn nữa trong lòng yênlặng tự nhủ; Nhanh khỏe lên, nhanh chút tò mò đi!
Nhưng mà, cứ một ngày lại một ngày trôi qua, tôi giống như một ngườiliệt nằm trên giường, bởi vì tay tôi còn chưa có hết sưng hoàn toàn.
Vưu Vụ đúng là nha đầu dính liền lấy người ta, cô ấy thường xuyên ởbên người tôi, cùng tôi nói chuyện, nghe cô ấy lải nhải, tôi cũng khôngcảm thấy thực nhàm chán, nhưng một khi cô ấy bận việc, tôi lại bắt đầubuồn bực.
Cũng phải kể đến, từ sau khi tôi bị rắn cắn, cũng chưa có lần nào nhìn thấy tên không có phẩm chất Vưu Hoà kia.
Không có cái tên đó khiêu khích, tôi vốn nên cao hứng mới đúng,aizzz, vì sao lại cảm thấy có chút tơ vương vấn cái tên miệng thối kianhỉ?
Cửa gỗ vừa kêu lên kẽo kẹt một tiếng, tôi còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-menh-da-dinh-deo-bam-theo-anh/2342717/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.