Đảo mắt đã đến giờ cơm tối.
-Xin lỗi, anh đến muộn.
Vừa đến nhà hàng Mục Thiên Thành bèn vội vàng đi vào một góc yên tĩnh, giải thích với cô gái ngồi ở đó.
-Công ty có chút việc hơn nữa đường đến đây lại bị tắc cho nên mới tới muộn, em không đợi lâu quá chứ?
-Không đâu, em cũng vừa mới đến thôi.
nhã thi ngẩng đầu, nụ cười dưới những ngọn nến nhìn rất dịu dàng rung động.
-Hôm nay là valentine mà, tất cả mọi người đều đi ăn ở ngoài nên tắc đường là chuyện đương nhiên. Chúng ta rõ ràng đã chia tay rồi mà còn kéo anh ra ngoài vào ngày này em cũng thấy rất ngại.
-Cũng vì bố mẹ em ở đây thôi, nếu đêm nay không hẹn em ra ngoài hai bác nhất định sẽ nghi ngờ đúng không?
Mục Thiên Thành cười nói, kéo ghế ra ngồi đối diện diện với nhã thi.
-Đúng vậy, cho nên chỉ có thể làm phiền vị cứu tinh là anh thôi.
nhã thi khẽ bật cười nháy mắt với anh.
-Nói gì mà cứu với không cứu? Anh cũng định trước khi em đi châu Phi thì sẽ mời em một bữa cơm chia tay. Thế nào, hành lý đã chuẩn bị đầy đủ hết chưa?
-Rồi anh, chờ tiễn bố mẹ em đi xong thì đầu tháng sau sẽ xuất phát. Đội trưởng bọn em…
Đội trưởng chính là đối tượng thầm ngưỡng mộ mà cô ấy đề cập lần trước thì phải? Chỉ thấy khuôn mặt nhã thi hơi ửng đỏ:
-Anh ấy cũng đã tới châu Phi hồi đầu tuần rồi, là nhóm đầu tiên đi, em là nhóm thứ hai.
-Nhanh như vậy?
Mục Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luyen-anh-thi-first-love/11181/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.