🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm, đêm xuân, mưa xuân ở Giang Nam đặc kẹo như nỗi sầu ly biệt.



Xuân còn sớm lắm, đêm thì đã khuya, ở miền miên viễn xa xăm, có kẻ ly nhân không chừng đang lúc tàn canh, còn hoài niệm đến trăm ngàn vạn ngàn những giọt mưa chặt cũng không chặt đi không đứt được ấy, người trong thành đều đã nằm mộng về miền xa, chỉ ở trong con hẻm lầy lội chật hẹp, có một ánh đèn leo lét còn chưa tắt.



Một cái đèn gió đã bị lửa đốt cháy vàng khè, treo dưới một mái hiên bằng trúc sơ sài, chiếu tỏa lên cái tiệm bán miến nhỏ, vài cái ghế cái bàn xiêu vẹo và hai người mặt mày sầu khổ.



Một đêm mưa thê lương như vậy, một con hẻm vắng vẻ như vậy, còn ai lại chiếu cố cho quán ăn của họ?



Hai vợ chồng chủ tiệm bán miến gương mặt càng lộ nét đăm chiêu. Không ngờ chính ngay lúc đó, trong hẻm bỗng có tiếng chân người vọng lại, có một người áo xanh đang xăm xăm đi lại trong làn mưa gió dày đặc, gương mặt vàng như sáp của y dưới ánh đèn phảng phất như một người bị bệnh đã lâu năm, xem ra y phải nên nằm yên trong giường trùm mền uống thuốc mới phải.



Nhưng y là người đang ra giọng cho ông chủ tiệm miến:



- Ta muốn ăn miến, ba tô miến, ba tô lớn.



Một người như vậy lại có cái vị khẩu ngon lành như vậy.



Ông chủ và bà chủ đều nhịn không nổi nhìn y với một ánh mắt nghi ngờ:



- Khách quan muốn ăn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147178/chuong-112.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sở Lưu Hương Hệ Liệt
Chương 112: Một tô miến kỳ quái
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.