Tiểu Hỏa Thần điểm nụ cười:
- Chúng đệ tử nghe danh hương soái đã lâu, không ngờ hôm nay được hạnh ngộ cùng hương soái, thực vui mừng biết bao.
Vết thương Sở Lưu Hương đã được băng bó, lúc này chàng ngồi tựa bàn thờ, đang thưởng thức món thịt chó. Nghe xong chàng mỉm cười:
- Bây giờ các vị tỏ ý thích, chỉ e về sau muốn ghét cũng không kịp.
Chàng húp một miếng canh thịt chó, cười nói tiếp:
- Bởi vì các vị mời tại hạ ăn thịt, mà tại hạ thì lại đến làm phiền mọi người.
Tiểu Hỏa Thần ngẩn người, vội nói:
- Chẳng lẽ huynh đệ chúng tôi đã làm gì đắc tội với hương soái.
Sở Lưu Hương cười nói:
- Họ nào có làm gì đắc tội, chỉ là tại hạ muốn nhờ các vị làm vài chuyện.
Tiểu Hỏa Thần thở phào, tươi nét mặt:
- Hương soái đối với Cái Bang ân trọng như núi, đừng nói bọn huynh đệ rất hãnh diện được hương soái nhờ hành sự, nếu bắt nhảy sông cũng chẳng từ nan.
Môn hạ Cái Bang tuy đông, nhưng họ đều là các nam tử nhiệt huyết cuộn trào, Sở Lưu Hương biết rằng nếu làm bộ khách sáo với họ thì mình trở thành ngụy quân tử, do đó chàng chính sắc nói:
- Việc thứ nhất, tại hạ nhờ chư huynh đệ nghe ngóng tin tức một người, y tên là Diệp Thịnh Lan, nghe nói y là một lãng tử chốn kinh thành, nhưng tại hạ nghĩ rằng mấy hôm nay y chắc chắn đã đến vùng này, hy vọng chư huynh đệ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147167/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.