Cơ Băng Nhạn thốt:
-Chúng ta nên để ý đến Vương Xung! Hồ Thiết Hoa gật đầu:
đúng rồi! Và nhất định cái tên Vương Xung không phải là tên thật của hắn! Cơ Băng Nhạn tiếp:
-Chẳng những hành tung của hắn bí mật mà võ công của hắn cũng được giấu diếm luôn. Hắn cố che giấu thân thế và tài năng, chắc chắn là do một mưu đồ gì đó... Tiểu Phi mỉm cười:
-Ngươi cho rằng hắn là người có võ công cao nhất trong bọn?
Cơ Băng Nhạn chớp mắt:
-Không lẽ ta lầm?
Tiểu Phi lắc đầu:
-Theo ta nghĩ hắn còn kém một người! Cơ Băng Nhạn hỏi gấp:
-Ai?
Tiểu Phi buông từng tiếng:
-Tỳ Bà Công Chúa! Hồ Thiết Hoa vỗ đùi kêu bép một tiếng:
-Phải! Nếu nàng chẳng biết võ công thì chẳng bao giờ có nhãn lực cao minh như vậy! Tiểu Phi lại tiếp:
-Hơn Vương Xung, nàng che giấu kín đáo tài năng của nàng, tỏ ra yếu đuối, gió thổi cũng bay, nếu không luyện được nội công đến mực hỏa hầu, thì chẳng khi nào nàng dồn ép kình khí được như vậy.
Hồ Thiết Hoa nhìn quanh ngôi lều, bỗng cười lên mấy tiếng, rồi lẩm nhẩm:
-Một nàng công chúa ở tại quan ải xa xôi, có võ công cao tuyệt đúng là một sự kiện thích thú đấy! Y đưa cao chén rượu lên, nhìn bọn Cơ Băng Nhạn, Tiểu Phi, đoạn nốc một hơi cạn.
Bổng có tiếng hắng dặng vang lên bên ngoài lều. Rồi có tiếng cười, tiếp theo là một câu nói:
-Tam vị chưa ngủ à? May quá! Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-luu-huong-he-liet/2147028/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.