Thời còn đi học, Thời Sơ Thần ghét nhất là buổi sáng thứ hai. Ngoài việc mỗi ngày đều phải dậy sớm đi học, điều ghét hơn là đường tắc kinh khủng, trường học còn có chào cờ, học sinh phải mặc đồng phục.
Sau khi chọn nghề viết sách, Thời Sơ Thần thề sẽ ngủ hết buổi sáng.
Tính yeutruyen.net tự kỷ luật của Đàm Lễ lại đi ngược lại với mọi lý tưởng của cô.
Sáng thứ hai, Đàm Lễ như thường lệ dậy sớm chạy bộ, tắm rửa xong, lúc đang thay quần áo trong phòng thay đồ thì nghe thấy tiếng bước chân lười biếng.
Cô dựa lên người Đàm lễ, vòng qua eo anh từ phía sau.
“Gì thế?” Đàm Lễ xoa xoa mu bàn tay cô.
Nói thật, anh càng ngày càng thích Thời Sơ Thần dán vào mình như thế này. Trước giờ anh luôn cảm thấy giữa những người yêu nhau cần có không gian riêng, không thích thậm chí từ chối những người phụ nữ quá đeo bám.
Nhưng gần đây Đàm Lễ phát hiện, mỗi khi Thời Sơ Thần đi làm việc riêng, anh sẽ cảm thấy rất trống trải, anh hi vọng cô có thể thời thời khắc khắc dính bên cạnh anh.
Tình yêu thực sự khiến người ta có tiêu chuẩn kép.
Thời Sơ Thần đưa tay ra từng chút một kéo áo sơ mi của anh đang nhét trong quần ra, một tay cởi áo sơ mi ra, lòng bàn tay ấm áp áp vào cơ bụng rõ ràng hơn của anh sau khi tập thể dục, tay kia lần từ ngoài cạp quần vào bên trong.
“Sơ Sơ.” Đàm Lễ gọi tên cô, dường như muốn ngăn cản hành động của cô.
Nhưng anh hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-le/353658/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.