Thời Sơ Thần cảm thấy hình như bản thân bị lạ giường, mới qua một đêm ở nhà Đàm Lễ mà còn dậy sớm hơn cả anh.
Cô trở người trông thấy dáng vẻ anh đang say giấc, vừa mạnh mẽ lại có chút gì đó dễ thương.
Cầm điện thoại lên chụp một tấm ảnh, thêm vài cái filter nữa, một bức hình bình thường như vậy lại vẫn có thể trở nên rất nghệ thuật.
Chọn bức ảnh của anh đăng lên dòng trạng thái trên weibo, kèm theo dòng chữ: Thích quá đi áááááá … …
Xuống giường, cô đi thẳng đến tủ quần áo của anh rồi tiện lấy một cái áo thun mặc vào, Thời Sơ Thần cảm thấy về điểm này thì cô với anh thật xứng đôi, áo thun Burberry trắng xám đen mỗi màu một cái.
Cô quay lại giường, dùng tay chọt chọt vào mặt anh, rồi lại nghịch tóc của anh, đến khi nào anh tỉnh thì thôi.
“Không chạy bộ à?” Thời Sơ Thần hỏi anh.
“Mấy giờ rồi?” Giọng nói còn chưa tỉnh ngủ, khàn khàn rất dễ nghe.
Thôi xong đời, Thời Sơ Thần cảm thấy phía dưới lại ướt rồi.
“Tám giờ rồi.”
Đàm Lễ gằn giọng một cái, xoa xoa đôi mắt.
Thời Sơ Thần cứ tưởng anh sẽ dậy mà đi chạy bộ.
Thật không ngờ anh lại giữ chặt phần thân dưới của cô ở trên giường: “Làm cái gì khác thay cho chạy bộ cũng được.”
Tuyệt phối, cô ướt, anh cứng, quá hoàn mỹ luôn!
Kết quả của một bài tập thể dục năng động này là hai chân của Thời Sơ Thần đều mềm nhũn.
Khi Thời Sơ Thần lần nữa tỉnh lại, đã đến trưa.
Tập thể dục trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-le/353639/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.