Chạng vạng tối hôm sau, Cảnh Dật phái Cao Linh về nhà báo với Kiều Sơ Huân một tiếng rằng có lẽ phải bận rộn đến khuya mới có thể về, không cần chờ bọn họ về ăn tối, nói là đã bắt được mấy nghi phạm, hiện đang mở phiên thẩm vấn. Cao Linh chỉ nói qua loa, vội vội vàng vàng đến phòng Cảnh Dật lấy đồ rồi quay trở lại nha môn.
Trong phủ chỉ còn lại Kiều Sơ Huân và Tiểu Đào Nhi cùng với ba ảnh vệ. Tiểu Đào Nhi vừa bưng đồ ăn ra ngoài vừa chu miệng lên than phiền: "Công tử cũng thật là! Không về ăn cũng không nói sớm một chút, chúng ta bận rộn cả chiều, làm nhiều thức ăn như vậy, bây giờ không phải là lãng phí hết sao..."
Tiểu Vãn ở bên cạnh cười hì hì tiếp lời: "Không sao không sao, bọn ta nhất định sẽ ăn sạch sẽ, tuyệt đối không lãng phí đâu!"
Tiểu Lô liếc hắn một cái, thấp giọng nói: "Đồ đần! Không thấy chung canh còn đang trên lò sao! Từ trước tới giờ bữa tối của chủ tử đều được Kiều tiểu thư làm riêng."
Tiểu Vãn "a" một tiếng, liếm liếm môi, lấy can đảm ngập ngừng nói một câu: "Nếu không..."
"Ngươi muốn cũng không được!" Tiểu Bôi đang đứng trước cửa chờ hai người, lấy tay búng lên trán Tiểu Vãn một cái, giơ tay ra nhận lấy một cái khay: "Để chủ tử biết được thì giết ngươi luôn!"
Tiểu Vãn nhanh tay nhanh chân buông tô canh trong tay xuống, xoa xoa cái trán bị búng cho đỏ ửng, dẩu môi lên đầy vẻ oan ức: "Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-huan-tam-y/2704717/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.