"Chị không cần nhìn, những câu khắc trên đó đều chỉ có một câu lặp đi lặp lại, em thuộc luôn rồi: Tình yêu của tôi và Nhan, (như) bông hoa mục nát, từ trong bào thai, chết tận trong tim."
- ----------------------------
Bởi vì bị thương, Dục Tài ở bên kia cho Thư Nhan nghỉ bệnh một tuần, cô và Diêu Thư Hàm thương lượng với nhau hai ngày nghỉ cuối cùng mới quay lại C thị, những ngày nghỉ còn lại thì ở L thị dưỡng thương.
Bị trận mưa bão nháo cho một trận, kế hoạch dạy triệt để bị hủy bỏ, số ngày còn lại cũng không có khả năng tiếp tục. Chủ nhiệm Lương ra vui vẻ đóng dấu ký tên, đem giấy chứng nhận công việc đưa cho Diêu Thư Hàm, dù sao lúc trước hắn chỉ muốn giữ người, còn nhiệm vụ kết quả thực hiện ra sao đều không có quan hệ gì đối với hắn.
Nhận được giấy chứng nhận Diêu Thư Hàm bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đến C thị cùng Thư Nhan. Cô hỏi Thư Nhan:
"Chị có ở nhà không?"
Thư Nhan trả lời:
"Không có, chị ở nhà trọ nhà trường phân cho."
Diêu Thư Hàm chớp mắt, vùi đầu gấp quần áo.
Thư Nhan ung dung cắn một miếng táo, hỏi:
"Ngày mai em có rãnh không?"
"Có, bây gờ em là người thất nghiệp, vừa mới từ chức công việc mới chưa tìm được, thời kỳ giáp hạt*." Diêu Thư Hàm nói.
Thư Nhan ôm lấy Diêu Thư Hàm:
"Vậy ngày mai em theo chị ra ngoài một chuyến."
Diêu Thư Hàm ngừng tay:
"Đi đâu?"
"Trở về C thị thì tất nhiên không đi được, lúc ở bệnh viện không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767950/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.