Lúc Thư Nhan đến nhà của Diêu Thư Hàm, trong phòng không có bật đèn, rèm cửa sổ kéo sát gạt, một điểm sáng cũng không thể xuyên vào.
"Hàm Hàm?" Thư Nhan thử lên tiếng thăm dò, lại không có người trả lời.
Làm cái gì vậy trời.
Thư Nhan đóng cửa lại, khom lưng đổi giày. Những ngày đầu tháng 9 trời cũng không tính là lạnh, Thư Nhan mặc một chiếc áo T shirt tay ngắn ở bên trong, bên ngoài là chiếc áo khoác mỏng, cô cởi áo khoác ra thảy lên ghế sofa, đi về phía phòng ngủ chính.
"Diêu Thư Hàm, tối om như vầy, em muốn làm gì hả?"
Thư Nhan lần mò tìm công tắc ở cửa, bỗng nhiên một thứ mềm mại dán lên mu bàn tay, mang theo nước, ẩm ướt. Tay Thư Nhan khẽ run lên, cảm giác phía sau có một vật thể nóng ướt dựa sát vào. Cô nhắm mắt lại, cổ họng muốn bùng cháy, a một tiếng kêu lên:
"Thư Hàm?"
"Đừng mở đèn."
Gió mát từ sau tai thổi tới, ah làm cho Thư Nhan ngứa ngứa, chóp mũi quanh quẩn mùi rượu nhàn nhạt.
"Em uống rượu?"
Diêu Thư Hàm rầu rĩ nở nụ cười, cánh tay từ sau đầu Thư Nhan vòng qua, ôm lấy cổ Thư Nhan:
"Chị không xem hình của em hả?"
Nhớ tới mấy tấm hình tươi mát do Diêu lão sư tự chụp, Thư Nhan bất giác nhíu nhíu mày, cầm lấy cổ tay nhỏ bé của Diêu Thư Hàm đang vòng trên cổ mình, "Em dè dặt một chút được không, cái gì cũng dám gửi qua điện thoại, để người khác thấy thì biết làm sao bây giờ."
"À..." Diêu Thư Hàm điểm điểm cằm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767931/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.