".... chất lỏng đỏ tím chảy thành một dòng suối nhỏ, chảy vào cái rãnh sâu giữa hai ngọn núi... "
--------------------------
Diêu Thư Hàm nghĩ thầm: Em hôn chị là coi trọng chị, bao nhiêu người muốn được em hôn kìa, chị còn lý sự kén cá chọn canh!?
Bất quá có sạch sẽ hay không, Diêu Thư Hàm lại nghĩ tới một chuyện khác...
"Em cười cái gì? Diêu Thư Hàm, chị cảm thấy mỗi lần em lộ ra cái kiểu cười này nhất định là đang suy nghĩ những chuyện thô bỉ." Thư Nhan nhìn chằm chằm khóe miệng co rút của Diêu Thư Hàm nói.
Diêu Thư Hàm sờ miệng:
"A, không có, đương nhiên chị cũng biết em có thô bỉ thì vẫn không thể sánh với chị, dì Thư."
Nghe chữ dì Thư Nhan liền giận, cô túm lấy vai Diêu Thư Hàm, nói:
"Diêu Thư Hàm, em không chịu kết thúc chuyện đó phải không?"
"Tự chị lấy gương soi mình đi, có mấy cái nếp nhăn ở khóe mắt rồi, gọi chị là dì là nể chị lắm rồi, nhỏ hơn chút có thể dùng chữ thím cho chị."
Thư Nhan bất giác đưa tay sờ khóe mắt, có nếp nhăn bên khóe mắt hay không... việc này cô thật sự là không nắm chắc.
DIêu Thư Hàm thấy Thư Nhan làm vậy, bi bi thương thương, nhịn không được cười nói:
"Lừa chị thôi, đừng sờ nữa."
"Aizz, Diêu lão sư, em nói nếu như chị già rồi, trên mặt toàn nếp nhăn, có phải em không cần chị nữa không?" Thư Nhan đem vali đặt ổn định trên bậc thang máy, cô quay đầu hỏi Diêu Thư Hàm, thái độ phải nói là rất chân thành.
"Ừm..." Diêu Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-hoc-lao-su-moi-ra-ngoai/1767930/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.