"Không phải, thật ra điều tao muốn hỏi không phải cái này..." Tô Thất Thất thầm nghĩ.
Thật ra cậu chỉ định hỏi là lát nữa định đi đâu đây? Kiếm chỗ ăn cơm uống rượu, có vấn đề gì thì tâm sự trên bàn cơm sau. Dù là sự thay đổi của lão Cao, hay sự đặc thù của Hứa Kỳ Tịch cũng vậy, có thể vừa uống vừa nói cũng được.
Kết quả không ngờ cái thằng Hứa Kỳ Tịch này vừa gặp đã nhét cả đống thức ăn cho chó, chẳng buồn nghĩ xem đám bạn này có muốn hay không. Tóm lại chính là kiểu bạo lực banh họng chó ra để nhét đồ vào, còn không thèm rót kèm cả nước.
Mày có vợ thì ngon lắm hả?
Nhưng cuối cùng Tô Thất Thất cũng không nói mấy lời này ra. Nói chung cũng là do canh bổ não mà Hứa Kỳ Tịch đã nói nghe có vẻ ngon lành phết!
Không chỉ Tô Thất Thất, mấy người khác cũng sinh ra hứng thú với phương thuốc này.
"Phải uống bao lâu, đây là phương thuốc luyện thể hay trúc cơ gì đó trong truyền thuyết đấy hả?" Trương Bản Pha tò mò hỏi, gần đây cậu ta rất có hứng thú với phương diện này.
"Uống bao lâu ấy hả? Cái này thì không chắc lắm, tao uống hơn một năm rồi." Hứa Kỳ Tịch đáp: "Nhưng tình huống của tao khá đặc thù, bọn mày chắc không cần uống lâu như vậy."
Tại năm đó đầu của hắn bị chó gặm - xét từ góc độ vật lý.
Nên mới cần phải uống lâu như vậy. Nhưng mấy thằng bạn trong ký túc xá lại không bị như vậy, nên có thể chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800325/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.