Sao tự nhiên đám tinh thú này lại co vòi thế này?
Cảm giác cứ như tất cả tinh thú đều đang sợ... thầy Hứa ấy?
Bởi vì tất cả đều quá quen với Diệt Phượng, nên chuyện tinh thú đột nhiên quỳ xuống chắc chắn không phải do cô làm, khả năng duy nhất chính là do thầy Hứa thần bí!
Không hổ là thầy Hứa!
Tuy không biết tại sao thầy Hứa lại làm được như vậy, nhưng đúng là lợi hại khỏi chê!
Không kịp nghĩ nhiều nữa, dù nguyên nhân là gì đi nữa thì cũng phải nhân lúc chúng nó yếu thế để xử đẹp mới được.
"Giết giết giết!" đội viên của Diệt Phượng lập tức tăng khí thế, gần như muốn bộc phát toàn bộ tinh thần lực trong n gười mình ra, biến chúng thành sát chiêu, ầm ầm đánh tới chỗ đám tinh thú.
Đám tinh thú thì vẫn run rẩy không ngừng, dù có bị đánh chết cũng không dám đứng dậy, chỉ phát ra từng tiếng rên trầm thấp, run rẩy chờ bị giết.
Thân thể tinh thú nổ tung, để lại hơn 10 miếng phù văn.
"Chị, chị không sao chứ?" thân hình cao gầy của Diệt Hoàng vượt qua đám tinh thú, chạy tới bên cạnh chị gái mình. Cô ôm Diệt Hoàng lên, cẩn thận kiểm tra thật kỹ.
Cô đã thức tỉnh năng lực liên quan tới chữa bệnh, là bác sĩ của cả đội.
"Chị vẫn ổn, mau để chị xuống đi, đội viên của chị đều đang nhìn kìa." Diệt Phượng giãy giụa nói. Cô phải giữ vững uy nghiêm của mình trước mặt đội viên.
Nhưng bị em gái bế thốc lên thế này thì còn gì là uy nghiêm nữa chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800310/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.