“Cái này thì chúng tôi chưa thử bao giờ.” Diệt Phượng nhìn chằm chằm vào thứ trông như cục thịt trong tay Hứa Kỳ Tịch, cảm thấy da đầu tê rần… hoàn toàn không muốn ăn nó chút nào.
Nói thật, cô hoàn toàn không liên kết hai đề tài tinh thú thiên tai và ăn này lại với nhau bao giờ.
Có thể cô không phải một người Đại Hạ đúng chuẩn.
Còn thầy Hứa trước mắt thì chuẩn không cần chỉnh.
“Nói không chừng ăn xong lại như uống thuốc bổ, có thể bổ sinh lại phần tiêu hao của những người thức tỉnh, thậm chí còn giúp tăng năng lượng tinh thần luôn thì sao? Dù sao đám chó săn thiên tai này cũng là thể năng lượng… ăn gì bổ nấy mà?” Hứa Kỳ Tịch tiếp tục nghĩ, thậm chí còn rục rịch muốn xử lý cục thịt này ngay tại chỗ để thử mùi vị.
“Thầy Hứa anh đừng làm bừa, chuyện này vẫn nên giao cho chúng tôi thử nghiệm trước thì hơn. Tôi sẽ tìm người thử xem sao.” Diệt Phượng cố gắng ngăn cản Hứa Kỳ Tịch.
Cuối cùng cô vẫn tìm một thành viên trong đội tới, đặc biệt chọn người có thuộc tính liên quan đến hỏa, tốt nhất là có thể nướng đồ để xử lý con tinh thú thiên tai đó, thử nướng nó lên.
“Không mang về à?” Hứa Kỳ Tịch vừa dùng niệm lực đỡ tinh thú vừa hỏi.
Diệt Phượng lắc đầu: “Sau khi thế giới gương biến mất, tinh thú thiên tai bị giết chết cũng sẽ biến mất. Thứ chúng ta có thể mang đi chỉ có phù văn cùng với mấy loại số liệu tin tức thu thập được trước khi chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800309/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.