“Thanh kiếm này có thể chém được tinh thú thiên tai ư?” 
Diệt Phượng giơ tay ra toan chạm vào thanh kiếm này, nhưng mới giơ ra được một nửa thì đã rụt về theo bản năng. Bản năng đang cảnh báo cô không nên liều lĩnh. 
“Được chứ.” Hứa Kỳ Tịch dựng thẳng đại kiếm lên, nhịp đập của quả tim to từ từ khôi phục, nhưng hiệu quả lò sưởi của quả tim to cũng không hề mất đi, nó giống như một hạch tâm năng lượng, mỗi nhịp đập lại cung cấp sức mạnh cường đại cho Hứa Kỳ Tịch. 
Mười tấm phù “chúc phúc” đều được nhét vào lỗ kiếm, hợp thành một đường, tăng cường sức mạnh cho thân kiếm, nhưng không phải thể tập hợp của “chúc phúc”, mà đã chuyển hóa thành thuộc tính mới là “kiếm khí”. 
Lúc này, thuộc tính kiếm khí vừa được sinh ra trên thân kiếm vẫn chưa toàn hoàn thu vào trong. Đây cũng là lý do khiến bản năng của Diệt Phượng khiến cô không dám sờ vào nó. Nếu như lúc này cô mà sờ lên thì sẽ bị kiếm khí bắn làm bị thương. 
Chẳng trách trong thuật đúc kiếm tinh thần không hề nhắc tới chuyện phù văn cần nhét vào lỗ kiếm cần tổ hợp đặc biệt gì. Dù là phù gì cũng vậy, chỉ cần số lượng đủ nhiều, đáp ứng đủ yêu cầu thăng cấp của đại kiếm thì đều có thể sinh ra thuộc tính tương ứng của đại kiếm. 
“Có thể tôi cần tu luyện một bộ kiếm thuật.” Hứa Kỳ Tịch suy nghĩ một lúc rồi nói. 
Muốn phát huy toàn toàn uy lực của thanh đại kiếm này thì chắc chắn phải có một bộ kiếm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800307/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.