Hứa Kỳ Tịch thổi nhẹ một hơi, phôi thanh kiếm đúc từ phần tinh thần thể của hắn lập tức hiện lên trong tay. 
Nói là kiếm ván cửa bản to, thật ra cũng không phải thật sự bị rèn thành một tấm ván cửa, mà là một thanh đại kiếm cao đến cổ Hứa Kỳ Tịch, mài sắc lưỡi ở cả hai mặt, mười lỗ phù văn trên thân kiếm xếp thành hàng thẳng tắp. 
Dưới tay nghề cấp bậc thầy chân chính của Tô Khê Sa, cho dù là phôi kiếm, cô cũng có thể chế tạo thành hình dáng người bình thường căn bản mua không nổi. 
Hứa Kỳ Tịch vung đại kiếm, quơ nhẹ. Bởi đây là do tinh thần lực của bản thân biến thành, lúc vung căn bản không thấy nặng chút nào. 
Nói cách khác, nếu như tương lai tinh thần lực của hắn đủ mạnh, lại cường hóa thêm cho thanh đại kiếm này… Dù có rèn thanh kiếm này khổng lồ như Trảm Hạm đao thì lúc vung lên vẫn sẽ không cảm thấy nặng. Bởi lẽ nó vốn là một phần tinh thần lực của chính hắn mà. 
Tuyệt cú mèo! 
“Hơn nữa, nếu là đại kiếm tinh thần lực như thế này, hẳn là có thể chém được đám ‘chó săn’ kia nhỉ?” Hứa Kỳ Tịch thầm nghĩ. 
Kỹ thuật này là thứ họ đang cần gấp. 
Chỉ cần giúp mọi người nắm giữ cách có thể gây thương tích cho năng lượng tinh thần, đến lúc đại quyết chiến thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu. 
Ngày mai, sau khi liên hệ với bác sĩ Diệt Hoàng, tiện thể có thể nhờ các cô ấy nghiên cứu đại kiếm của mình luôn. 
Sau khi dựng thẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800305/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.