Hứa Kỳ Tịch đã nhận rõ hiện thực bèn save hết những bức đã vẽ xong trong máy tính lại, cũng gửi một tin nhắn cho Mạch Tuệ: “Bản thảo kỳ này đã xong hết rồi, chỉ còn chờ tô màu nữa thôi… chắc thế.”
Về phần khi nào tô màu xong hết thì hắn không thể nào xác định được.
Mong rằng hắn có một trợ lý giỏi!
“Vậy tôi chờ thầy giao bản thảo nhé. [icon gấu cười]” Mạch Tuệ vui vẻ đáp: “Nếu như cần mua linh kiện nào nữa thì thầy Hùng Bá cứ nhắn hết cho tôi, đừng tốn thời gian quý giá của thầy vào chuyện thế này nữa.”
Chu đáo dễ sợ.
Đối mặt với người thân thiện chu đáo thế này, Hứa Kỳ Tịch thật không đành lòng phá nát sự mong chờ của cô.
Nên tiếp theo kéo được ngày nào thì hay ngày ấy ư?
Nói không chừng, lát nữa thì nhân vật trợ lý của hắn sẽ tự động tới cửa, giúp hắn hoàn thiện bản thảo kỳ tiếp theo thì sao?
Tưởng lúc nào cũng hay cả…
Nhưng đời người chỉ có bảy tám chục năm ngắn ngủn, khổ đoản là vậy, nếu không lạc quan một chút thì cuộc sống sẽ gian nan biết bao?
Hơn nữa, lỡ như nó thành sự thật thì sao?
…
Sau khi tạm thời xử lý bên Mạch Tuệ xong, Hứa Kỳ Tịch tiện tay lục lọi máy tính, để xem có tìm được thứ gì hữu dụng hay không.
Chẳng bao lâu sau, hắn đã tìm được một thư mục hữu dụng.
“Ảnh cưới của anh Hứa, chị Thẩm Họa Mi + Tề Y San.”
Mr cơ bắp trầm mặc: “…”
Nếu như trình độ đọc hiểu ngữ văn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800281/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.