Hạ Thần Phong cau mày, thời gian báo cảnh sát về vụ bắt cóc này là ngày 4 tháng 8, trong cách khoảng thời gian đó những nửa tháng. Thời gian Lư Quảng Vũ bị bắt là ngày 8 tháng 8, mà thời điểm đê sông kia được xây dựng khoảng ngày 3 tháng 8. Cũng có nghĩa là nếu như thi thể kia đúng là Ngô Phục, như vậy thì thời gian tử vong của Ngô Phục là lúc trước khi báo cảnh sát?
“Lần cuối anh liên lạc với Ngô Phục là khi nào?”
“Liên lạc?” Lư Quảng Vũ nghĩ một lúc, “Hình như là chiều ngày 3 tháng 8, Ngô Phục gọi điện cho tôi nói rằng ông ta đã rời khỏi thành phố Tô, tôi có thể hành động rồi.”
Chiều ngày 3 tháng 8, nhưng nếu tính như vậy thì thời gian có vẻ không khớp, “Anh chắc chắn người gọi điện thoại cho anh là Ngô Phục chứ?”
Bị Hạ Thần Phong hỏi ngược lại như vậy, Lư Quảng Vũ cũng ngẩn ra, anh ta cũng vô thức cho rằng người gọi điện thoại đến là Ngô Phục. Dù sao thì kế hoạch đó cũng chỉ có hai người biết, trước đó hai người cũng đã bàn là người nhà của Ngô Phục không báo cảnh sát. Nhưng không ngờ rằng con trai mười mấy tuổi của Ngô Phục lại báo cảnh sát.
Kết quả cuối cùng là Lư Quảng Vũ bị bắt nhưng Ngô Phục vẫn mất tích.
“Anh nghĩ kỹ lại xem nào.” Tiểu Đao cũng cau mày nói.
Lư Quảng Vũ không được học hành bao nhiêu, anh ta cau mày, “Là số điện thoại của Ngô Phục, lẽ nào lại không phải là Ngô Phục? Nhưng...” Anh ta gãi mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775436/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.