Lục Dao thở hổn hển, cô chịu đựng cơn choáng váng để lấy điện thoại của mình gọi cho Đỗ Hiểu Lan.
Đỗ Hiểu Lan vội vội vàng vàng đi đến chỗ của Lục Dao, vừa nghe thấy giọng nói yếu ớt của Lục Dao cô lập tức chạy ra từ trong trường. Cũng may là khoảng thời gian này cô đã vẽ xong đồ án tốt nghiệp, nếu không thì cô sẽ không có thời gian.
“Haiz, sao cậu lại ốm nặng như thế này chứ!” Đỗ Hiểu Lan làm bạn với Lục Dao lâu như vậy, cô luôn cho rằng Lục Dao là một cô gái khỏe mạnh, trừ lần trước bị gãy xương cánh tay phải đi bệnh viện ra thì thời gian còn lại Lục Dao đều rất khỏe mạnh.
Lục Dao ép bản thân mặc xong quần áo và khoác một cái áo phao ở bên ngoài. Cô căn bản không có sức lực để phản bác lại những lời càu nhàu của Đỗ Hiểu Lan mà chỉ có thể dựa vào người Đỗ Hiểu Lan đi đến bệnh viện.
Mùa đông rất nhiều người bị cảm cúm, Đỗ Hiểu Lan mất rất nhiều sức để ôm Lục Dao bước đi, khó khăn lắm mới đến được bệnh viện thì lại phải xếp hàng lấy số. Đỗ Hiểu Lan sốt ruột nhìn dòng người xếp hàng, cô quay đầu lại nói với Lục Dao, “Lục Dao, tớ đi lấy số, cậu ở đây ngồi chờ tớ nhé.” Chỉ nói chuyện thôi mà cũng ra mồ hôi, Lục Dao gật đầu, cô cảm thấy cái lạnh đang tấn công cơ thể mình. Cô chỉ thấy Đỗ Hiểu Lan rời đi, không biết trải qua bao lâu mà bên cạnh mình có thêm một người nữa.
“Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775435/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.