Bố mẹ Tạ Điền ngạc nhiên nhìn Lục Dao, “Việc này là sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bố Tạ Điền nhíu mày, “Cô gái, cháu quen Vương Nho à?”
“Không quen... Nhưng Vương Nho cũng bị người khác sai khiến...”
“Vậy chuyện này không liên quan đến cháu...” Bố Tạ Điền cắt đứt câu nói của Lục Dao, trong mắt có sự sáng tỏ, “Sự việc năm đó hai bác đều biết, Vương Nho cũng đã tìm Tạ Điền rất lâu. Hai bác cũng biết, cho dù không có người đứng sau sai khiến kia, chỉ cần để Vương Nho tìm được Tạ Điền, kết cục của con bé cũng sẽ thế này thôi... Người sai duy nhất là hai bác... Năm đó hai bác không nên để Tạ Điền học làm bác sĩ pháp y...”
Nếu như năm hai ông bà không cho Tạ Điền học pháp y gì đó mà ngoan ngoãn học làm bác sĩ thì tất cả mọi chuyện sẽ không xảy ra.
Lục Dao cúi đầu, trong lòng vẫn buồn bã không thôi...
Mà Tạ Điền trong phòng bệnh dường như khóc đã mệt rồi, dần dần bình tĩnh lại.
Hạ Thần Phong từ từ buông cánh tay tạ Điền ra, anh đứng bên cạnh giường bệnh của cô, “Vương Nho đã nhận tội rồi, anh ta đã giết Hà Vĩ...” Tạ Điền cứ nghe, không có bất kỳ hành động gì...
Hạ Thần Phong nhìn cô, “Tay của cô... Thật xin lỗi, nếu như chúng tôi phát hiện ra chân tướng sớm một chút, có lẽ tất cả mọi chuyện sẽ không xảy ra...”
Tạ Điền nhắm mắt, “Muốn trách... Có lẽ chỉ có thể trách chính tôi ngốc...”
Nếu như sau khi phát hiện ra manh mối, cô không một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775419/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.