Lý Bách cười một lúc rồi dừng lại, ý cười trên mặt cũng không còn, anh khẽ thở dài, “Nếu chuyện lúc đó không xảy ra anh ta cũng sẽ không như bây giờ.”
Lý Bách nói đến đây thì dừng lại…
Nhưng ba người trong xe đều không có ý muốn nói tiếp hoặc là tìm hiểu sâu hơn. Mã Thắng là vì biết thân phận của Hạ Thần Phong cho nên không dám tùy tiện hỏi dò, còn Lục Dao thì là vì tôn trọng anh, cho dù trong lòng cô đã tính ra được phần nào rồi, nhưng Hạ Thần Phong đã không muốn nói thì cô cũng không muốn nhắc đến.
Lục Dao, tôi có thể nhờ cô một việc không?” Lý Bách quay đầu nhìn người con gái đang ngồi ở phía sau mình, trong mắt toàn là vẻ nghiêm túc. Lục Dao quay đầu nhìn anh một lúc rồi gật đầu.
“Nếu có thể thì xin cô hãy ở bên cạnh Hạ Thần Phong thật lâu, bởi vì bây giờ anh ta rất vui vẻ, rất hạnh phúc…” Lý Bách chỉ vừa nhìn thấy một lúc đã nhìn thấy sự ấm áp trong mắt của Hạ Thần Phong, đó là ánh mắt mà rất lâu rồi mà anh chưa từng nhìn thấy.
Lý Bách muốn giữ lại vẻ ấm áp trong mắt của Hạ Thần Phong, để anh có thể hạnh phúc, có thể vui vẻ… Đó là điều Lý Bách hy vọng, cho nên bây giờ anh mong rằng Lục Dao có thể luôn ở bên Hạ Thần Phong.
Lục Dao quay đầu nhìn cảnh vật trên đường lùi nhanh về phía sau qua cửa sổ xe… Không biết từ bao giờ, sợi dây trói buộc cô và Hạ Thần Phong trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775367/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.